Nhìn thế giới này vốn dĩ rất cân bằng. Kỳ thực, nó cũng chỉ là một lớp áo giáp bọc ở bên ngoài mà thôi. Như thế nào là hòa bình? Như thế nào là phân chia lãnh thổ? Hoàn toàn không có khả năng! Để nhân dân được yên ổn làm ăn cũng khó, để đất nước được thịnh vượng và luôn trên đà đi lên lại càng khó. Tất cả cũng chỉ bởi vì kẻ đứng đầu là mầm mống cho tất cả tai họa.
Người ta nói, phải thực sự là người có bản lĩnh, thực sự xuất sắc mới có thể trị vì đất nước lâu nhất. Nhưng nếu như kẻ cầm quyền chỉ là một kẻ ngu, cho dù có thịnh vượng đến mấy cũng sẽ trở thành một đống phế thải đổ nát. Cũng giống như một người có rất nhiều tiền, nhưng ăn chơi sa đọa chẳng phải vẫn là hóa kiếp ăn mày đó thôi! Chuyện này đưa ra thật là nực cười. Nhưng càng nực cười bao nhiêu lại càng phản ánh hiện thực bấy nhiêu.
Hiện tại, tình hình trong nước bế tắc, kẻ thù thi nhau tàn phá, đẩy đất nước rơi vào cảnh khốn cùng. Người người căm phẫn, người người chán ghét, liệu ai có thể đưa đất nước trở lại một thời kỳ phồn hoa? Hết thảy, chỉ có thể chờ đợi vào sự phó thác của số mệnh mà trời cao ban tặng.