Hứa Bối Đóa và Lục Hoài Ninh cùng có chút kinh ngạc, không bao giờ nghĩ đến người cô nghiêm trang như Lục Chức Nghệ lại sẽ cùng bọn họ diễn kịch, như sắp biến giả thành thật đến nơi rồi.
Cháu trai đôi khi cũng trông có nét giống cô là em gái của ba, mọi người nhìn kỹ khí chất và ngoại hình của Lục Hoài Ninh và Lục Chức Nghệ đúng là có chút tương đồng, hơn nữa trong hành động cử chỉ đều có sự sang trọng và quý phái, sẽ không ai nghi ngờ cô không phải là mẹ của Lục Hoài Ninh.
Lần này, người dân thôn Lan Thủy quả thật xôn xao.
Đều là người ở cùng một thôn, người có tiên, người khác ít nhiều có chút ganh tị. Suy cho cùng thì trước đây đều xuất phát cùng nhau, cùng đi chân đất vác cuốc ra đồng, đều là anh em mặc quần hở đũng lớn lên cùng nhau, tự nhiên người phát đạt, sửa nhà, người nghèo khổ ngày ngày vẫn trong căn nhà cũ, vẫn còn cực nhọc làm việc của nhà nông với đôi ba đồng bạc lẻ, tất nhiên sẽ sinh lòng đố ky!
Ví dụ như ba của Hứa Bối Đóa, chỉ hơi phát đạt hơn một chút nhưng lại không quá nổi tiếng trong thôn, mặc dù mọi người đều tôn trọng ông ấy, nhưng từ tận đáy lòng vẫn mong ông ấy có thể giống như những thôn dân khác, ngang bằng nhau hơn, không nên có điều kiện tốt như vậy.
Tuy nhiên, Lục Hoài Ninh và "mẹ" Lục Chức Nghệ của anh lại không giống.
Hai người này đối với thôn Lan Thủy mà nói, giống như nhân vật thần tiên giáng trân, chỉ dám đứng từ xa nhìn ngó những người đến từ thế giới bên ngoài nơi mà bọn họ không nghĩ sẽ chạm đến được.
Đối với các thôn dân mà nói, họ chỉ biết hâm mộ những người này, tuyệt nhiên không có ghen ghét vì chính số phận vốn dĩ cách biệt một trời một vực, căn bản họ không nghĩ sẽ lấy ngọn cỏ ven đường so sánh với mây.
Bởi vậy, ngay khi phát hiện Đóa Đóa mang được về một chàng rể giàu có như vậy, toàn bộ không khí trong thôn đều tràn ngập vui vẻ.
Hứa Bối Đóa! Cô gái tốt! Rất có tiên đồi!
Về sau cô chính là hy vọng của toàn thôn!
Nếu người trong thôn có khó khăn gì, chỉ cần đưa ra quan hệ huyết thống tình thân, nhờ cậy chàng rể giàu có của Đóa Đóa giúp đỡ, những người có tiên như này chỉ cần động ngón tay một chút là có thể giúp bọn họ giải quyết hau hết mọi vấn đề nan giải rồi!
Thật sự... thật sự quá tốt!
Tiền tài thắp sáng đôi mắt, từng người nhìn Hứa Bối Đóa sáng rực, ước gì cô có thể lập tức bày tiệc rượu ngay tại chỗ để thành gia lập thất, danh chính ngôn thuận với chàng rể tài hoa phong nhã kia.
Lúc này, trưởng thôn cuối cùng cũng chen ra khỏi đám đông, thò đầu ra ổn định tình hình chung.
"Khụ khụ."
"Thôi, mọi người hiện tại đều đang vui vẻ, để cho ta nói vài câu nhé."
Dòng người chen chúc xô đẩy, ông thậm chí còn không thấy rõ hình dáng của Hứa Bối Đóa và chàng rể giàu có như thế nào, nhưng với niềm vui sướиɠ râm ran, từ tận đáy lòng, ông phát biểu:
"Mọi người đều biết, gia đình Đóa Đóa đã trải qua một số việc bất hạnh."
"Toàn bộ người dân của thôn Lan Thủy chúng ta hiện tại chính là những người thân nhất của Đóa Đóa, phải tập trung toàn tâm toàn ý với hôn sự của cháu nó, đối với hạnh phúc của con bé, chúng ta phải toàn lực ủng hộ hết mình."
Ngày thường thôn trưởng hay phát biểu ở những hội nghị lớn, nói ra đôi câu lại quen tiếp thêm mấy lời:
"Đóa Đóa, con bé bây giờ là người con gái quý giá của thôn Lan Thủy chúng ta, bất kể là ai cũng không thể ở trước mặt chúng ta mà bắt nạt được."
"Khụ khụ.,
Trưởng thôn biết chuyện náo loạn này là do gia đình Hứa Quang Diệu ở thôn bên cạnh kéo đến gây ra, trước đây đã có khúc mắc ở trong lòng!
Cho đến nay ông không hy vọng Đóa Đóa với Hứa Quang Diệu này có bất cứ liên hệ gì, suy cho cùng nếu là kết hôn, đất nền trang viên nhà Đóa Đóa nghiễm nhiên cũng trở thành của nhà người khác, của thôn khác.
Nhưng nếu Đóa Đóa kết hôn với quý công tử ở Tỉnh thành, đất nên nhà gì đó đều không có vấn đề gì cả.