"Tôi nghĩ như này, nhờ nguồn lực của nhà anh ở trên Tỉnh, có thể mua được rất nhiều vật liệu xây dựng giá rẻ? Chú tôi có thể thầu toàn bộ việc vận chuyển, như vậy có thể lấy được vật liệu từ Tỉnh theo giá của gia đình anh nhập, như vậy giá nguyên vật liệu và chi phí vận chuyển sẽ cực thấp."
"Đầu tiên, anh có thể phá vỡ được thế độc quyền về thị trường vật liệu xây dựng ở Huyện, và thứ hai, nhà anh nắm được nguồn nguyên vật liệu, chất lượng lại tốt hơn các nhà máy nhỏ ở quanh Huyện."
"Giá thành tốt và chất lượng cao, là lợi thế của chúng ta trong việc kiểm soát chỉ phí và quảng bá."
"Thứ ba, dựa vào năng lực và gia cảnh của anh, chắc chắn có thể nhanh chóng hoàn tất giấy tờ để xây dựng cơ sở hạ tầng trong Huyện."
"Thứ tư, phía tôi có hai mảnh đất đang bỏ trống, hôm nay trước khi đến đây tôi đã đi xem qua, rất rộng, tôi định chia khu đất làm hai phân, một phần làm nhà kho để chứa nguyên vật liệu, phân còn lại làm văn phòng và ký túc xá chất lượng cao, để chúng ta và nhân viên có không gian làm việc và nơi ở đầy đủ tiện nghi.
Trong mắt Lục Hoài Ninh sáng lên lộ ra vẻ tán dương.
"Thứ năm, chờ mọi việc được làm xong xuôi, tôi sẽ cho anh một bất ngờ."
Hứa Bối Đóa nói xong, Lục Hoài Ninh vỗ tay tán thành: "Cách suy nghĩ của cô rất hay, nếu như vậy, liệu hôm nay có thể sắp xếp cho chúng ta gặp chú của cô, bàn bạc và bắt tay vào công đoạn chuẩn bị."
Sắp xếp một buổi gặp mặt tất nhiên đơn giản, nhưng Lục Hoài Ninh trước giờ không phải lăn lộn trong xã hội, anh cũng chân ướt chân ráo, thật sự cũng không biết nên cư xử với người từng trải như chú Lương như thế nào, về căn bản phong cách của hai người hoàn toàn khác nhau.
Cũng may có Hứa Bối Đóa và Lục Chức Nghệ, năm người cùng nhau dùng bữa, hai trưởng bối, hai hậu bối, cộng thêm Hứa Hắc Đậu tốt tính thiện lương chỉ biết vùi đầu vào ăn.
Hứa Bối Đóa giơ tay lên: "Chú Lương, con không dám hứa trước vụ làm ăn này sẽ thành công, dù sao cuộc sống cũng sẽ có những chuyện ngoài ý muốn. Nhưng trước tiên chúng ta có thể thử trên quy mô nhỏ, nếu không thành công, chi phí bỏ ra cũng không quá nhiều, anh chủ Lục của chúng ta tiện tay móc túi ra là có thể trả được. Còn nếu may mắn thành công, thì chúng ta có thể hợp tác phát triển lâu dài."
"Mọi người cứ suy nghĩ thật kỹ, bây giờ về phần vật liệu có phía anh Lục đây, chúng ta không phải lo nghĩ, nhà xưởng thì xây trên đất của tôi, cũng không phải tốn tiền, rủi ro duy nhất là ở việc vận tải hàng hóa và thời gian..."
Chú Lương sao có thể nghĩ đến việc hậu bối nhà mình vừa gặp mặt hôm trước, hôm sau đã có thể hợp tác làm ăn rồi, trong thoáng chốc vẫn chưa hết bất ngờ, ông vẫn khá cẩn thận, chậm rãi nói: "Được, chú sẽ suy nghĩ kỹ việc cháu nói. Và sẽ trả lời con sau ba hôm nữa, nhưng...
Chú Lương nhìn qua Lục Hoài Ninh, ngay từ lúc vừa nhìn thấy anh chú đã bị thu hút bởi vẻ ngoài công tử bột của anh, nhìn thoáng qua đã biết chưa trải sự đời, cuộc đời thuận buồm xuôi gió, lớn lên trong gia đình có điều kiện...
Chú Lương nói: "Đóa Đóa à, con mới mười tám tuổi, cuộc đời con còn rất dài. Mặc dù chú từng lăn lộn trên thương trường, cha con ngày trước có công việc ổn định, chú đã sống đến tuổi này, nên dù sao vẫn hy vọng con có một công việc đàng hoàng ổn định."
"Chúng ta buôn bán kiếm tiền, đều là vì cuộc sống, thế nhưng, hiện tại con khó có thể tưởng tượng được có bao nhiêu rủi ro nguy hiểm trong đó. Có những chuyện nghĩ thì rất dễ, nhưng lúc bắt tay vào làm, chưa chắc đã thuận lợi, có đôi khi cũng phải dựa vào ông trời, dựa vào vận may mà kiếm cơm."
"Đóa Đóa à, đừng trách chú nhiều lời, chú chỉ nói thêm một câu thôi. Các con ở độ tuổi này, rất dễ có những suy nghĩ bốc đồng."
"Chú chỉ muốn nói cháu nghe ý kiến này, con có thể lắng nghe, có thời gian thì hãy nghĩ thật kỹ. Chú nghĩ rằng, tốt nhất con nên cố gắng tìm công việc liên quan tới việc dạy và học, phân bổ công việc hợp lý, ít nhất là có một nguồn thu nhập ổn định. Nhỡ có một ngày làm ăn thất bại, còn có lương trợ cấp thất nghiệp, trong lòng cũng yên tâm hơn đúng không?”