Vào tháng 9, Hứa Bối Đóa từ bỏ công việc ở trường, một quyết định đối với người khác thật không dễ dàng, cô lên tỉnh đi học Đại học, bắt đầu một hành trình mới.
Nhà ở Huyện và trong nội thành đều có người quản lý, việc kinh doanh ở đây cũng phát triển mạnh mẽ, cô không cần làm gì.
Ở đây Hứa Bối Đóa chủ yếu phụ trách siêu thị nay là trung tâm thương mại lớn, bây giờ chủ yếu giao toàn quyền phụ trách cho Hứa Hắc Đậu.
Hứa Hắc Đậu trong lòng rất không nỡ rời xa chị mình...
Trước đây cậu là thanh niên nghèo trong thôn, không có năng lực gì, cũng không có bằng cấp học vấn gì cao, chữ cũng chữ biết chữ không, mỗi ngày ra ngoài chỉ biết xin làm mấy việc lặt vặt.
Ngay lúc gia đình cậu cùng đường, là Hứa Bối Đóa đã mang lại hy vọng, thuê cậu làm vệ sĩ và trợ lý, kể từ đó cậu mới có cơ hội thấy được các mặt khác của xã hội, bản thân cũng cố gắng rất nhiều.
Đóa Đóa đào tạo Hứa Hắc Đậu về việc đi giao tiếp và nhập hàng từ các hộ nông dân trong thôn, sắp xếp toàn bộ hàng hóa và nguồn gốc theo trật tự, trong việc điều phối hoạt động của siêu thị, Hứa Hắc Đậu cũng tham gia rất sâu việc này, hiện cậu có rất nhiều kinh nghiệm và quen biết nhiều mối quan hệ.
Trong mấy tháng Hứa Bối Đóa miệt mài học tập, Hứa Hắc Đậu cũng học theo, nhìn thấy dáng vẻ chăm chỉ của chị mình, cậu cũng chăm chỉ học được rất nhiều chữ viết và số.
Hứa Bối Đóa biết rõ Hứa Hắc Đậu bây giờ hòa toàn khác với cậu thanh niên nghèo trước đây, hiện đã tiến bộ vượt bậc và có thể tự mình hoàn thành nhiều việc. Cô tin tưởng và giao việc kinh doanh trong Huyện cho cậu quản lý là hoàn toàn không có vấn đề.
Và bản thân Hứa Bối Đóa cũng có thể tiếp tục đi xa hơn theo đuổi ước mơ đầy màu sắc.
Lục Hoài Ninh trước đây bị Lục Gia cử đến Huyện xa xôi này, họ chỉ cấp cho anh một ít tiền vốn và một ít tài nguyên, lúc đầu cũng chỉ muốn xem anh làm trò cười.
Từ lúc cha anh đặt tên cho doanh nghiệp lớn nhất nhà họ Lục là Thiên Kỳ, tất cả mọi người đều biết Lục Hoài Ninh mặc định không phải là người kế vị sau này. Tài sản nhà họ Lục và Lục Hoài Ninh xem như không có bất kỳ mối liên quan nào, tất cả đều thuộc về anh trai của anh.
Anh làm sao cũng không nghĩ đến trong lúc tuyệt vọng lại có cơ duyên gặp được Hứa Bối Đóa.
Bây giờ công ty thuộc về Lục Hoài Ninh và Hứa Bối Đóa đã hoàn toàn tạo dựng doanh tiếng, tạo nên một bước chuyển mình tuyệt vời.
Vị trí ghế Giám đốc công ty, anh mãi mãi để cho Hứa Bối Đóa.
Trước đây Hứa Bối Đóa là công chức, bây giờ cô thay đổi danh phận mới, trở thành một sinh viên Đại học, cô bận rộn học tập nhưng vị trí này anh mãi mãi là dành cho cô.
Cô Lục Chức Nghệ gọi điện đến chúc mừng, báo một tin tức tốt, Hứa Bối Đóa không chỉ thi đậu mà được nhận vào trường của cô với điểm rất cao.
Lục Hoài Ninh trong Huyện nay đã có danh tiếng và nguồn lực rất ổn định, bước đi tiếp theo anh chuẩn bị tấn công lên thị trường Tỉnh, muốn tạo vinh quang lớn hơn, đương nhiên cũng phải song tiến cùng Hứa Bối Đóa, cùng nhau đến Tỉnh nắm bắt cơ hội.
"Đi thôi, Đóa Đóa, tôi đã nhờ cô Chức Nghệ sắp xếp chỗ ở giúp cô, cô không cần sống trong ký túc xá của trường, nhà đó ở bên ngoài gần trường học, có một cây ngô đồng ở đường lớn rất đẹp, hai bên toàn là nhà đẹp..."
Hai người cùng xuất phát trở vê Tỉnh, Lục Hoài Ninh sẽ lấy lại những thứ nên thuộc về anh...
Cuộc sống Đại học của Hứa Bối Đóa so với lúc trước khi xuyên sách theo học không giống nhau, người trong khuôn viên trường ở đây ít hơn rất nhiều.
Tỉnh cũng không phồn hoa như trong tưởng tượng của cô, các tòa nhà cao tầng cũng rất ít, đường xá cũng ít và đơn giản, bằng phẳng nhưng không hề rộng rãi hay mở rộng mọi hướng ngã ba ngã tư,...