Điều này có nghĩa đám người kia không đi đường này.
Lục Khiên liên hỏi thăm xung quanh đây còn con đường nào khác có thể đi hay không, hỏi liên tiếp vài người mới có người nói cho hắn biết, gân cửa vào thôn Thương Thủy có một con đường nhỏ nhưng lại rất khó đi, cho dù là người đi đường bình thường cũng không muốn đi qua nơi đó.
Trong lòng Lục Khiên ngay lập tức có đáp án, liền hỏi rõ con đường đó dẫn tới đâu.
Đường nhỏ phải đi vòng, mà bọn họ đi đường lớn lại thuận tiện hơn nhiều, nói không chừng có thể chạy trước bọn bắt cóc đến bến xe.
Xe con chạy như bay, xuyên qua con đường nhỏ thôn quê, đi tới trên đường lớn, sau đó tiếp tục chạy như điên về phía bến xe.
Gần như cùng một khắc bọn họ nhìn thấy bến xe buýt, một chiếc xe tải màu bạc chạy ra từ phía bên kial
Lục Khiên lớn tiếng ra lệnh: "Ngăn bọn họ lại!"
Tần Kiệt nắm chặt tay lái, nhấn ga xuyên qua dòng xe cộ, sau đó vung đuôi một cái thật hoàn hảo, trực tiếp chắn ngang trước đầu xe tải nhỏ.
Tài xế xe tải nào ngờ sẽ có chuyện như vậy liền liều mạng đạp phanh gấp, người trong xe theo quán tính, tất cả đều ngửa ra sau rồi lại ngã mạnh về phía trước.
Hai chân Phương Thanh Nghiên dùng sức chống ở cửa xe mới có thể thăng bằng lại cơ thể.
Thím Trâu thì không dễ chịu như vậy, bà lớn tuổi, căn bản không kịp phản ứng, trực tiếp đập mạnh vào ghế trước, hôn mê bất tỉnh tại chỗ.
Hai người đàn ông trẻ tuổi trong xe cũng không khá hơn chút nào, người đàn ông lái phụ đụng đầu vào kính chắn gió đến mức chảy máu, mà tài xế bởi vì thắt dây an toàn tránh được một kiếp, nhưng cũng hoảng sợ không nhẹ.
Phương Thanh Nghiên không suy nghĩ nhiều, cô một tay cầm dao gấp xông lên từ phía sau kề dao vào cổ tài xế, lưỡi dao sắc bén đặt ngang động mạch chính, sáng loáng đến dọa người.
"Mở cửa, xuống xe!" Cô lớn tiếng quát.
Tài xế lấy làm kinh hãi, xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thấy hai mắt lạnh lẽo cô gái, trong ánh mắt kia không có một tia bối rối, bình tĩnh như một sát thủ không có cảm xúc.
Hắn nhất thời chưa lấy lại tinh thần, từ trước tới giờ chưa từng thấy con mồi nào lại dám vươn móng vuốt cào người!
Con mẹ nó, rốt cuộc thím Trâu bảo bọn họ bắt cái quái gì về thế này!
Tài xế cắn răng, nhưng cũng không quá hoảng loạn, bọn họ trải qua cuộc sống liếm máu trên lưỡi dao, kết quả xấu hơn nữa thì trong lòng cũng tính toán trước, bị bắt ở chỗ này mới thật sự xong đời.
Hắn lập tức đạp mạnh chân gai
Xe tải giống như mũi tên rời cung, hung hăng xông về phía trước.
Sau đó, một tiếng nổ lớn, đâm thẳng vào thân xe NissanI
Quán tính lớn khiến cho Phương Thanh Nghiên bất ngờ, người cô đột nhiên ngửa ra sau rồi mạnh mẽ hất về phía trước một cái, đầu đập lên nóc xe làm cô choáng váng một trận.
Cùng lúc đó, tên đàn ông trên ghế lái phụ lại bị quán tính khổng lồ này đánh thức, hắn mờ mịt chỉ trong chớp mắt nhìn thấy hung khí trong tay Phương Thanh Nghiên, không nói hai lời liên đoạt lấy!
Mà trong đầu Phương Thanh Nghiên căn bản không thể suy nghĩ, thế cho nên hoàn toàn không phản ứng kịp.
Cô biết mình đã đánh giá thấp những kẻ bắt cóc này, những kẻ liều mạng căn bản sẽ không suy nghĩ theo logic bình thường!
Nhưng hối hận cũng không còn kịp nữa...
Cú va chạm này, toàn bộ đầu xe tải lõm vào, nhưng kỳ tích không bị hỏng.
Tài xế điên cuồng xoay tay lái, muốn lái sang một bên khác, đồng thời hô to: "Trước tiên khống chế con bé kial"
Tên phụ lái liền xông lên, đè Phương Thanh Nghiên lại.
Xe ni-san bị đụng phải, đầu xe hoàn toàn lệch, cửa xe bên cạnh cũng lõm vào một khối lớn, người trong xe cũng bị va đập không nhỏ.
Cũng may lúc đó Lục Khiên ngồi ở bên kia, nếu không người gặp nạn đầu tiên nhất định là hắn.
Hắn nắm chặt tay lái xe mới ổn định cơ thể của mình, đồng thời quay đầu nhìn về phía xe tải, lại bị một màn trước mắt làm cho tim gần như ngừng đập!
Sau kính chắn gió vỡ vụn, hắn thấy Phương Thanh Nghiên bị tên đàn ông hung hăng ấn xuống chỗ ngồi, người kia còn giơ tay lên tát cô một cái!
Mà lúc này, tài xế còn đang xoay tay lái định chạy trốn!
Không suy nghĩ gì nhiều, Lục Khiên lấy một khối tượng ngọc thạch trên đầu xe, sau đó đẩy cửa xuống xe, mạnh tay đập vào cửa sổ xe tải.
Không sai không lệch, đập ngay chính giữa gáy phụ lái! Tên đàn ông kêu lên một tiếng đau đớn, tay sờ lên đầu toàn là máu, trước mắt cũng mơ hồ.
Nhân cơ hội này, Lục Khiên trực tiếp từ cửa kính chắn gió chui vào, bàn tay bị cửa kính vỡ đâm đến máu tươi chảy ròng cũng không hề hay biết!
Hắn liều lĩnh xông lên, nhặt ngọc thạch rơi trong xe lại tiếp tục đập vào đầu người kia một cái, hắn liền mềm nhũữn ngã xuống bất tỉnh.
Đột nhiên xuất hiện một thiếu niên làm cho tài xế trở tay không kịp, nhưng trong tay hắn nắm tay lái, trước mắt chuyện quan trọng nhất chính là lái xe đi, bọn họ mà bị bắt được liền xong cả lũ!