Sau khi bạn học nữ đó viết xong, Bạch Vi lấy ra một tấm thẻ gỗ từ dưới quầy, đây là những tấm thẻ cô vừa làm xong mấy đêm gần đây.
"Các bạn học sinh, chị biết các em rất quan tâm tới 12 chòm sao của chị, nhưng những em đặt trước rồi có thể về ăn trước đã, dù sao buổi chiều các em vẫn còn phải đi học, vậy thì cũng có thể để các bạn bên ngoài vào trong đặt hàng."
Bạch Vi nhìn ra ngoài, rất nhiều người bị mắc kẹt không vào được.
Phần lớn các học sinh này đều biết nhau, người này quen người kia, học cùng một trường, ít nhiều cũng đã gặp gỡ giao lưu.
Nghe thấy Bạch Vi nói thế, bọn họ cũng trở nên yên tĩnh hơn, sau đó bắt đầu đặt trước những thứ mình muốn một cách có trật tự, rồi đưa tiền cho cô.
Số lượng có hạn, ngoài những người đầu tiên chạy đến mua vòng tay, những người khác chỉ có thể đặt hàng.
Đồ trang sức 12 chòm sao bắt đầu nổi lên, có người muốn có thêm vòng cổ hoặc là những thứ khác, Bạch Vi bảo họ, qua một thời gian nữa sẽ có.
Gần 2 giờ chiều, cuối cùng Bạch Vi cũng ăn trưa xong, quay lại, thấy bên ngoài cửa hàng có hai học sinh nam đang nhìn ngó quanh. Bạch Vi mở cửa, hai người bước vào, nói ngay: "Chào chị, em muốn đặt trước vài chiếc vòng tay."
Dường như hai người họ rất am hiểu về 12 chòm sao, chỉ nhìn thoáng qua tờ giấy trên tường, đã bắt đầu liệt kê.
"Một chiếc dây bện cung Bọ Cạp, một chiếc dây cung Kim Ngư.”
"Thêm cả một chiếc vòng tay Xử Nữ, Thiên Bình, Song TỬ."
"Đây là tiền đặt cọc gửi chị ạ."
Hai người có vẻ hơi gấp gáp, hơn nữa còn đặt khá nhiều, Bạch Vi nhanh chóng ghi lại thông tin của họ, rồi lại đưa họ một tấm thẻ gỗ nhỏ.
"Cảm ơn chị."
Họ nói câu cảm ơn, tiếp đó gương mặt hơi ửng đỏ, cầm tấm thẻ gỗ vội vàng chạy về trường.
Bạch Vi nghỉ trưa một lúc, nhân dịp không có khách, làm thêm được mười mấy sợi dây bện nữa.
Hơn 4 giờ chiều, đường phố nhộn nhịp trở lại, rải rác có khách đến lẻ tẻ, Bạch Vi thu dọn các linh kiện lại.
12 chòm sao đúng là một khái niệm khá mới mẻ, nhưng khi nghe thấy phải đặt cọc trước, ba ngày sau mới lấy được đồ, một số người vẫn không tin lắm.
Tuy nhiên trong vòng một giờ đồng hồ, tiếp tục có 4 người đặt trước. Gần 6 giờ, tan trường.
Những học sinh buổi trưa vẫn không kịp mua vòng tay, đến buổi tối lại kéo đến, Bạch Vi bận rộn chân không kịp chạm đất, mãi đến hơn 7 giờ mới tiễn vị khách cuối cùng ra về.
Nâng bình sứ lớn lên, Bạch Vi ừng ực uống cạn trà trái cây trong bình, rồi lau miệng, bắt đầu quét tước dọn vệ sinh.
Dọn dẹp cửa hàng xong, sắp xếp đồ đạc gọn gàng, bấy giờ Bạch Vi mới chuẩn bị tan làm.
Cô nắm chặt một đống tiền dày cộp trong tay, vừa mệt lại vừa vui đạp xe trở về.
Mặc dù cả một ngày nay rất mệt mỏi, nhưng Bạch Vi nghĩ đến những tờ tiền trong túi xách, không kìm được cảm thấy thật vui vẻ.
Nhiều tiền như thế, có thể mua rất nhiều đồ ngon rồi!
Chờ đến khi kiếm được nhiều tiền, cô sẽ thuê luôn cửa hàng bán quần áo bên cạnh, mở thêm cửa tiệm trang sức luôn.
Rồi còn có thể tăng thêm chi nhánh, thuê nhân viên, vậy là mỗi ngày, cô chỉ cần nằm nhà kiếm tiền thôi
Bạch Vi đón lấy gió đêm, đạp xe càng lúc càng nhanh.
Về đến nhà, Lục Tư Đình đang hâm nóng cơm, tối nay anh đã ăn ở căng tin, nhưng ăn xong thì vẫn về nấu bữa tối cho Bạch Vĩ.
Đúng là cơm căng tin thì cũng ngon đấy, nhưng ăn nhiều rồi, vẫn cảm thấy cơm tự nấu ngon hơn.
Trước đây Lục Tư Đình sống một mình, không muốn phiền phức thì ăn ở căng tin luôn, nhưng bây giờ có bà xã rồi, anh muốn cho Bạch Vi ăn ngon, đinh dưỡng cân đối phù hợp một chút.
"A, mệt quá đi."
Bạch Vi ném túi xách sang một bên, nằm phịch xuống ghế sô pha, không nhúc nhích.