[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 195




Lục Tư Đình dùng tay ấn vào các vị trí khác nhau trên lưng Bạch Vi.

"Ở đây đau không?"

"„ Đau.”

"Còn ở đây?"

"Ấm

Đã nhận ra, cả khu vực này đều bị đau cả.

Có lẽ không phải vấn đề nghiêm trọng, nếu bị tổn thương ở chỗ nào đó thật thì chắc hôm nay Bạch Vi đã không thể đến cửa hàng.

Nhưng cô cũng không đi bệnh viện, Lục Tư Đình hơi lo lắng, cứ thế này lưng cô sẽ càng lúc càng tệ hơn.

"Lên lầu trước đã, em về phòng nằm nghỉ, để anh xoa bóp cho em."

Lục Tư Đình đỡ Bạch Vi lên giường nằm, còn mình thì dọn dẹp nhà bếp và phòng ăn ở tầng dưới, rửa tay rồi mới lên lầu.

Bạch Vi cởi áo ra, cẩn thận tìm tư thế nằm sấp thoải mái nhất.

Lục Tư Đình biết một chút kỹ thuật đấm bóp, anh xoa xoa tay cho ấm rồi bắt đầu xoa bóp cho Bạch Vi.

"Nếu đau thì bảo anh." "Được."

"Lực như vậy có ổn không?"

"Mạnh hơn một chút nữa."

Lục Tư Đình vừa xoa bóp vừa quan sát phản ứng của Bạch Vi, cứ làm như vậy suốt một tiếng đồng hồ mới thôi.

Phải nói, kỹ thuật mát xa của Lục Tư Đình thực sự rất tuyệt, sau khi xoa bóp xong, mặc dù lưng vẫn hơi đau nhức, nhưng đã khá hơn nhiều so với ban ngày, hơn nữa toàn thân cũng rất thoải mái.

Bạch Vi trở mình, rồi lại duỗi người một cái.

Trái lại, Lục Tư Đình đã toát hết cả mồ hôi, việc kiểm soát lực xoa bóp trong một tiếng đồng hồ thực sự không dễ dàng.

Sau khi chắc chắn Bạch Vi dã khá hơn nhiều, anh mới đi tắm.

Đêm đó, hai người không làm gì cả, ngủ thẳng đến lúc trời sáng.

Sau khi Bạch Vi đến cửa hàng, cô cũng không cảm thấy khó chịu gì nữa, chỉ khi nào cố tình ấn mạnh vào lưng thì mới đau.

Có điều, nếu bận rộn trong thời gian dài, vẫn hơi mỏi nhừ.

Tiếp tục ba ngày như vậy, mỗi tối về nhà, Lục Tư Đình đều xoa bóp lưng cho Bạch Vi.

Đến cuối tuần, Lục Tư Đình nghỉ, Bạch Vi báo trước với mẹ rằng cửa hàng sẽ đóng cửa một ngày, tiếp đó cùng Lục Tư Đình lên xe đi bệnh viện.

Lúc này bệnh viện không đông người lắm, hai người lấy số xong, nhanh chóng được gọi vào phòng khám.

"Bác sĩ, mấy hôm nay lưng bà xã tôi bị đau nhức, bác sĩ xem giúp có vấn đề gì."

Bác sĩ Trần là chuyên gia lão luyện, sau khi nghe xong, ông ấy bèn đứng dậy, bảo Bạch Vi cũng đứng lên, dựa vào tường, rồi ấn tay vào vài chỗ trên lưng cô.

"Ở đây có đau không?"

"Không đau."

"Còn ở đây?"

"Cũng không đau."

Bác sĩ Trần tuy đã ngoài 50 tuổi, nhưng sức không hề yếu, sau khi chắc chắn những chỗ đó trên lưng Bạch Vi không đau, ông ấy mới nói: "Không có gøì nghiêm trọng cả, về nhà nghỉ ngơi cho tốt, đừng làm gì mệt mỏi. Nếu vẫn cảm thấy lưng đau nhức thì hãy mua một cái gối thấp hơn một chút, kê dưới lưng khi ngủ, sẽ rất tốt cho lưng."

Lúc này còn khác xa thời hiện đại, sẽ không kê một đống các loại thuốc như đời sau, nếu đã xác định không vấn đề gì khác thì có thể về ngay.

Trên đường về, Lục Tư Đình lái thẳng đến cửa hàng chăn ga gối đệm gần đó, bắt đầu chọn gối.

Phải thấp một chút, nhỏ một chút, không được mềm quá cũng không được cứng quá, độ cứng vừa phải, cuối cùng hai người chọn một cái gối màu hồng nhạt mang về.

Vì ghé cửa hàng chăn ga gối đệm thì phải đi đường vòng, vì thế khi về nhà phải quay lại lộ trình cũ, quãng đường hai mươi mấy phút, về đến nhà thì Bạch Vi đã ngủ say rồi.

Lục Tư Đình nghĩ Bạch Vi mệt, lặng lẽ bế cô ra khỏi xe, đưa cô lên lầu, sau đó mới xuống bếp làm cơm trưa.

Đúng lúc gần đến giờ ăn trưa thì Bạch Vi cũng vừa hay thức dậy.

Thấy mình tỉnh dậy từ trên giường, Bạch Vi còn hơi choáng váng một chút.

Hình như cô đã ngủ quên mà chẳng hề hay biết.

Thực ra thời gian gân đây, Bạch Vi không chỉ cảm thấy đau nhức ở vùng thắt lưng, mà toàn thân cũng rất mệt mỏi, chỉ làm việc một chút đã thấm mệt rồi, sau đó lại còn buồn ngủ.