Lục Tư Đình đã quen với hành động này của Bạch Vi, vì vậy sau khi hoàn thành công việc, anh cũng nhanh chóng nằm xuống giường.
Lục Tư Đình đặt bàn tay ấm áp lên bụng, cẩn thận xoa nhẹ, hỏi: "Lực như này đã vừa chưa?"
Bạch Vi uể oải trả lời: "Tạm được, cứ như vậy đi"
Làm việc cả ngày, mặc dù phần lớn thời gian cô đều ngồi trên ghế, Thẩm Quyên không cho cô làm việc, nhưng cô cũng không thoải mái lắm.
Sau khi về đến nhà, thấy Lục Tư Đình bận lên bận xuống làm đồ bồi bổ cơ thể và bổ máu, còn chuẩn bị túi chườm nóng cho cô, lúc này tâm trạng cô mới tốt hơn chút.
"Còn đau không?”
Bạch Vi gật đầu, nhưng so với ban ngày, quả thật đã tốt hơn nhiều.
Lục Tư Đình yên tâm hơn, nếu cơ thể Bạch Vi không thoải mái, anh sẽ không làm bậy nữa.
Mấy ngày nay bởi vì Bạch Vi đến tháng, Lục Tư Đình nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, không cho cô làm bất kì việc gì, buổi sáng đưa cô đi làm, tối lại đón cô vê.
Tần Lan Lan - chủ cửa hàng quần áo bên cạnh nhìn thấy thì trêu ghẹo: "Ôi, đôi vợ chồng son này cưới nhau phải được nửa năm rồi mà vẫn dính nhau như vậy à?"
Bạch Vi cười nói: "Đâu có đâu chị Lan, là do hai ngày nay em không được khỏe nên anh ấy mới không cho em đi xe đạp."
Dù sao có người đưa đi đón về, Bạch Vi không cần phải dậy sớm, đạp xe trong gió rét mà miệng vẫn cười nữa.
Bốn năm ngày sau, Bạch Vi hết đến tháng, Lục Tư Đình bắt đầu nghiên cứu làm một số món ăn bổ máu cho Bạch Vì.
Bạch Vi không thích uống canh bổ, cô cảm thấy món đó không được ngon lắm, cho nên Lục Tư Đình sẽ làm một vài món tráng miệng, hoặc thay đổi cách làm, bỏ vào món ăn yêu thích của Bạch Vi.
Cao da lừa, kỷ tử, táo đỏ, mật ong, những thứ này gần như không bao giờ đứt đoạn.
"Đây rồi, cẩn thận nóng đấy."
Lục Tư Đình bưng một bát canh táo đỏ, kỷ tử, ngân nhĩ, hạt sen lên, đặt lên tủ đầu giường, bên cạnh còn có mấy món ăn mang từ căng tin về.
Bây giờ trời lạnh, sau khi đón Bạch Vi về, Lục Tư Đình để Bạch Vi ngồi trên giường, còn mình thì đi nấu cháo. Anh biết Bạch Vi muốn ăn đồ ăn ở căng tin phía bắc nên đã cố tình chạy ra đó một chuyến.
Lúc Bạch Vi ăn cơm, Lục Tư Đình ngồi bên cạnh tro mắt nhìn, sau khi Bạch Vi ăn xong, anh mới thu dọn bát đĩa, xuống tầng ăn cơm.
Bạch Vi tắm nước nóng, thay đồ ngủ, nằm trên giường dùng túi chườm nóng đặt lên bụng, khỏi phải nói cũng biết là thoải mái như thế nào.
Khi Lục Tư Đình thu dọn xong và quay trở về, anh tìm một vị trí thích hợp trên giường, cẩn thận ôm Bạch Vi vào trong lòng.
Hiện tại tâm trạng của Bạch Vi rất tốt, vì vậy cô nói: "Biểu hiện của anh hai ngày nay khá ổn, sau này em cho phép anh làm việc đó ba lần một tuần, nhưng nếu như tối nào cũng vậy giống tuần trước, vậy thì anh xuống tâng mà ngủ."
Chỉ nói đến việc bây giờ Bạch Vi đã hết giận, còn cho anh ba lần một tuần, Lục Tư Đình tất nhiên không dám đòi hỏi, chỉ khẽ cười: "Cảm ơn vợ đại nhân đã ban ơn."
Lỗ tai Bạch Vi hơi tê, cô vươn tay ra xoa.
Đầu tháng 12, trên đường càng lạnh hơn, học sinh chuẩn bị được nghỉ.
Buổi sáng Bạch Vi đạp xe, trời có gió nên cô mặc một chiếc áo bông mỏng.
Trong cửa hàng có áo khoác của cô, cô thường thay áo khoác sau khi đến cửa hàng. Buổi tối lúc về nhà, cô mặc thêm áo bông mỏng vào.
Vài ngày sau, đường phố trở nên náo nhiệt hơn, hình như chỉ còn nửa tháng nữa là đến lễ Giáng Sinh. Hay là tranh thủ dịp lễ này làm tiếp một số hoạt động?
Bạch Vi đang ngồi trong cửa hàng suy nghĩ, tiếng chuông gió vang lên, một khách hàng vào trong cửa hàng.
Bạch Vi vội vàng đứng dậy, lúc ngẩng đầu nhìn khách hàng này, cô không khỏi sửng sốt một lúc.
Khách hàng nữ này ăn mặc rất thời trang, xem ra là người theo đuổi trào lưu.