[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 118




"Cho dù không ở thì cũng có thể cho thuê, mỗi tháng thu tiền trọ, đây cũng là một món thu nhập."

Sắc mặt Lục Tư Đình nhàn nhạt, nếu chỉ nhìn sắc mặt thì căn bản sẽ không nhìn ra hai người đang nói gì.

Lục Tư Dĩnh không nói gì, chỉ ăn bữa trưa của mình giống như một cơn bão.

Trên thực tế, cô ấy nhớ hết những lời Lục Tư Đình nói.

Nghe thấy em trai nhắc đến em dâu thì Lục Tư Dĩnh nhạy bén phát hiện ra vấn đề, hỏi: "Tại sao đột nhiên lại muốn mua nhà, đây là chủ ý của ai?"

Hai người liếc nhau, Lục Tư Đình đột nhiên cười cười.

Lục Tư Dĩnh nghẹn họng một chút, ho khan hai tiếng, cầm lấy chén canh lên uống hết.

Kể từ sau khi em trai kết hôn, có vẻ như anh cười nhiều hơn trước không ít.

Lục Tư Đình cũng không che giấu, nói: "Là Vi Vi, cô ấy nói bây giờ giá hàng đang dâng lên, tiền ở trong tay cũng dần dần bị mất giá trị, không bằng mua nhà đặt ở trong tay."

"Hoặc, chỉ cần đó là đồ sẽ tăng giá thì có thể mua, nhưng mà nếu giữ tiền ở trong tay thì đó sẽ là lựa chọn tệ nhất."

"Cô ấy bảo em cũng nên nói với chị một chút, cũng là người một nhà, cũng không thể để một mình mình kiếm tiền như thế được."

Nói xong, Lục Tư Đình liền bắt đầu chuyên tâm ăn cơm, nhất thời không có ai nói chuyện trên bàn ăn.

"Được." Nhìn như Lục Tư Dĩnh không để ý em trai mình nói gì, nhưng mà trong thời gian một bữa cơm thì cô ấy đã có thể đưa ra quyết định.

Nhiều năm như vậy, Lục Tư Đình vẫn luôn ở trong đại viện của khu quân đội.

Hồi nhỏ thì ở cùng ba mẹ, lúc đi học thì dành phần lớn thời gian ở trong trường học.

Bây giờ, sau khi vào quân đội thì tách ra, vẫn không rời khỏi đại viện của quân đội.

Ở nhiều năm như vậy, Lục Tư Dĩnh đã sớm có thói quen ở đây, cô ấy chưa từng có ý nghĩ mua nhà.

Không phải có thích hay không mà là đã thành thói quen, cho nên chưa từng suy nghĩ tới.

Nhưng mà, bây giờ em trai cùng em dâu đưa ra đề nghị này, cô ấy thấy rất thích.

"Không nghĩ tới Vi Vi lại thông minh như vậy, ánh mắt tốt, cũng rất có tâm nhìn xa."

Lục Tư Dĩnh không nhịn được mà khen hai câu.

Lục Tư Đình lập tức cảm thấy tự hào, vô cùng vui vẻ. Anh cưới Bạch Vi, vợ chồng hai người chính là một thể, mặc dù khen Bạch Vi nhưng mà anh lại vui vẻ như nhặt được tiền, người không biết còn tưởng rằng cô ấy đang khen Lục Tư Đình.

Hai chị em đều nói không ít chuyện, sau khi ăn cơm xong, hai người đều trở về làm việc của mình.

5:30, sau khi Lục Tư Đình về đến nhà thì tắm rửa thay quần áo, rồi anh lái xe đi đón Bạch Vi.

Lúc này mới hơn sáu giờ, Bạch Vi không nghĩ tới Lục Tư Đình lại tới sớm như thế.

Lúc đối diện thì còn có chút lúng túng, Bạch Vi lập tức nhớ đến chuyện sáng nay, còn cả chuyện tối hôm qua nước chảy thành sông như thế nào.

Lục Tư Đình cũng không đùa cô, nhân lúc sắc trời còn sớm, nhanh chóng làm xong việc quan trọng nhất.

"Hôm nay đóng cửa tiệm sớm một chút, chúng ta nhanh chóng đi mua căn nhà kia."

Bạch Vi nghe thấy chính sự thì cũng không còn đoái hoài tới lúng túng.

Hai người nhanh chóng thu dọn cửa hàng, nhưng mà trên cơ bản cũng là Lục Tư Đình tự mình làm, Bạch Vi chỉ treo tấm biển đóng cửa lên tay nắm cửa.

Hôm nay ông Lý cũng không có việc gì, lúc hai người đi qua thì ông ấy đang ở trong nhà pha trà.

"Ông Lý, xin chào." Lục Tư Đình tiến lên phía trước, bắt tay với ông Lý, nói: "Chúng tôi đã xem qua căn nhà kia, lần trước sau khi trở về, vốn là muốn trả chìa khóa lại cho ông, nhưng mà sau khi gõ cửa thì thấy không có ai ở nhà cho nên chúng tôi giữ lại chìa khóa."

Lục Tư Đình nói xong thì Bạch Vi tức thời đưa chìa khóa ra.

Ông Lý nhìn Lục Tư Đình, nhận lấy chìa khoá, thiện giải nhân ý hỏi: "Hai người đã xem qua căn nhà rồi, cảm thấy thế nào, đã quyết định chưa?"

Tất nhiên là đã đưa ra quyết định.