Cơ thể của Lục Tư Đình từ từ cứng ngắc, không thể tin mà nhìn về phía cô.
Mặc dù Bạch Vi nói rất uyển chuyển, nhưng mà Lục Tư Đình vẫn hiểu được.
Canh bồi bổ cơ thể, ý không phải là nói cơ thể anh không tốt, không được, cho nên mới phải dùng một thứ gì đó để bổ khuyết thân thể, là ý này sao?
Ánh mắt Lục Tư Đình im lặng hỏi thăm, Bạch Vi bị nhìn thì có chút xấu hổ, thế là đưa tay cầm lấy cái chén, lập tức đi xuống bếp.
"Nóng quá, em cũng muốn đi tắm rửa."
Mặc dù nói sang chuyện khác có chút cứng nhắc, nhưng mà trốn tránh sự lúng túng là biện pháp hữu hiệu nhất.
Bạch Vi cầm chén mang xuống phòng bếp, thấy Lục Tư Đình không đi theo cô hỏi chuyện thì mới thở dài một hơi, rồi chuẩn bị đi tắm rửa.
Lục Tư Đình ở trong phòng suy nghĩ, nghĩ thế nào thì cũng thấy không đúng, chẳng lẽ là do anh suy nghĩ nhiều mà tình huống thực tế không phải như vậy?
Tại sao Bạch Vi lại cho rằng cơ thể của anh không được chứ?
Nói không chừng, chỉ là Bạch Vi muốn học nấu cơm mà thôi, mà nấu canh là chuyện đơn giản nhất cho nên mới nói như vậy.
Lục Tư Đình cảm thấy là do mình hiểu lầm rồi, thế là đi xuống lầu vào phòng bếp.
Vừa mới nói hồi lâu, Bạch Vi vẫn là chưa nói cho anh biết, rốt cuộc canh tối nay là canh gì.
Nếu như là canh gà canh vịt canh bồ câu bình thường thì khẳng định là anh nghĩ sai, nhưng nếu như...
Cuối cùng Lục Tư Đình mở nắp nồi lên.
Anh thấy rõ ràng, bên trong có hải sâm cùng gà ác.
Đây đúng là món để đàn ông bồi bổ cơ thể, hơn nữa còn là vật đại bổ.
Hương vị nồng nặc xông vào mặt, Lục Tư Đình cảm thấy, nếu như mình là một tượng đá thì bây giờ nhất định sẽ nứt ra.
Cái nắp bị mở ra quá lâu, trong phòng bếp đều là mùi này, Lục Tư Đình liền về phòng trước.
Anh có chút không hiểu, rốt cuộc là mình đã làm øì mà khiến cho Bạch Vi ảo giác là thân thể của mình không được?
Lục Tư Đình cúi đầu, đồ nên có thì anh cũng có, thậm chí là còn tốt hơn người có thân thể tốt bình thường rất nhiều.
Đến cùng là Bạch Vi cảm thấy nơi nào của anh không được? Tối nào cũng ngủ cùng với nhau, nên vuốt ve thì cũng đã vuốt ve, nên sờ thì cũng sờ rồi, cũng không thấy cô dừng tay.
Chẳng lẽ...
Thật ra không phải do Bạch Vi cảm thấy anh không được, mà đang muốn ám chỉ gì đó với anh sao?
Lục Tư Đình càng nghĩ thì cơ thể càng khô nóng, chỉ cảm thấy chỗ ngực có một tia lửa nhỏ, bùng nổ.
Đột nhiên cảm thấy có chút khát nước, Lục Tư Đình đi rót một ly nước lạnh lớn, nhanh chóng uống hết.
Bọn họ là vợ chồng hợp pháp, cũng là nam nữ bình thường, chuyện cơ thể có nhu cầu cũng là chuyện hết sức bình thường, cho nên Bạch Vi làm như vậy là muốn ám chỉ với anh sao.
Sau khi mạch suy nghĩ của anh được thông thì có rất nhiều chuyện đã được liên kết.
Ví dụ như bình thường Bạch Vi cũng chỉ mặc áo ngủ thông thường, nhưng mà đêm nay, bao gồm cả mấy lần trước, sau khi hai người cơm nước xong xuôi trở về, cô đều mặc áo ngủ bị thiếu vải, hơn nữa càng về sau càng ít.
Cô làm như vậy, chẳng lẽ là đang ám chỉ gì đó với mình sao?
Cũng trách anh, không nhận ra gì cả, còn đi ngủ đơn thuần. Thật ra, nếu muốn biết Bạch Vi có ý gì thì chỉ cần nhìn xem tối nay cô mặc váy ngủ gì là được.
Lục Tư Đình nhìn chằm chằm vào cửa phòng tắm đóng chặt, trong lòng có chút chờ mong.
Rất nhanh, tiếng nước dừng lại.
Bạch Vi vẫn mặc chiếc váy ngủ gợi cảm tối hôm qua đi ra.
Căn bản là vải vóc màu đen không thể che được làn sóng ở trên ngực cô, đùi trắng nõn không ngừng đi lại trước mặt, Lục Tư Đình chỉ cảm thấy cơ thể như sắp bốc cháy.
Bạch Vi lại lau lau tóc, mới vừa đi tới bên giường thì đã bị anh ôm vào ngực.