Diệp Trường An bảo cả hai đừng cãi nhau nữa, chuyện cũng đã rồi, to tiếng đâu giải quyết được vấn đề.Giờ bảo con út dọn ra ngoài ở thì không ổn lắm, người ta sẽ nói nhà họ Diệp vô duyên vô cớ đuổi con gái ruột đi, chỉ có thể cho cô lập gia đình.Ông ta nói: "Thu Thu à, ông chủ Lưu tuổi tác có hơi lớn thật.
Thôi thì để mai mẹ giới thiệu cho con một đối tượng khác tốt hơn, ít nhất người ta cũng phải chưa lập gia đình lại có công việc đàng hoàng.
Bố mẹ cho con của hồi môn nhiều chút, hẳn là không thành vấn đề."Phùng Hà Hương xụ mặt, còn phải chuẩn bị của hồi môn cho nó nữa chứ.Bà ta thầm nghĩ phải kiếm mối nào ra sính lễ hai nghìn đồng, thiếu một phân thì thật có lỗi thay gương mặt như hồ ly tinh của Diệp Thu Thu quá, cũng uổng phí cơm gạo bà ta nuôi nó lớn nhường này.Người chưa lập gia đình khẳng định sẽ không muốn tiêu nhiều tiền sinh lễ như vậy chỉ để rước về một mặt hàng lẳng lơ, mấy thành phần đã lỵ dị còn dẫn theo con từ cuộc hôn nhân trước may ra mới chịu đồng ý.Bà ta khinh.Con nhãi chết tiệt này vẫn còn muốn tìm một tấm chồng tốt à? Nằm mơ đi!"Có đối tượng tốt nào mà thèm nó chứ!"Diệp Thu Thu đã có quyết định của mình, cô phải đi tìm dì Cố, mà trước đó phải tìm cha ruột của dì là Cố Thời Úc đã.Cô muốn làm mẹ của dì Cố thì, ừm… phải gả cho Cố Thời Úc trước.