Thập Niên 80 Ta Dựa Vào Mỹ Thực Để Làm Giàu

Chương 195




Đối với câu hỏi của Hoa Quốc Khánh, Hoa Dạng lại biểu hiện như không có gì: "Nếu cha thích, con sẽ sai người đem lầu một trang hoàng một chút."

"Lại không phải nhà của chúng ta, trang hoàng gì chứ..." Vài giây sau, Hoa Quốc khánh bỗng nhiên bừng tỉnh, không dám tin tưởng nhìn con gái nhà mình: "A, ý của con là căn hộ ở lâu một cũng là nhà của chúng ta sao?"

Hoa Dạng cầm lấy một quả táo lên gặm, hiện tại thị trường cởi mở hơn rất nhiều, chỉ cần có tiền là có thể mua được mọi thứ, không giống như trước kia, vật tư khuyết thiếu, muốn mua thứ gì đều yêu cầu các loại phiếu chứng.

"Đúng vậy, nguyên tòa chung cư này đều là nhà của chúng ta, tòa ở đối diện thì không phải."

Hai vợ chồng Hoa Quốc Khánh trợn mắt há hốc mồm: " Con lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?"

Đây là Bắc Kinh đó, đã vậy cái căn chung cư này có tận 11 tâng lầu! Phải tốn bao nhiêu tiên mới mua nổi?

Hoa Dạng cảm thấy mình mua một căn hộ thì cũng không lạ lùng gì, bởi vì cô có đủ số tiền đó, nhưng mua cả tòa cao ốc thì có chút khoa trương.

Ban đầu là do cô nhìn trúng khu vực này, bởi vì sát bên có công viên để đi dạo, cách khu trung tâm cũng không xa, tiệm cơm san sát, phương tiện đi lại cũng đầy đủ hết. Tất nhiên, hiện tại khu Tam Hoàn này vẫn là vùng ngoại thành.

Với lại bây giờ mà không mua thì đợi đến khi nào? Một nửa cô trả tiền mặt, một nửa lại vay ngân hàng, đợi đến lúc bán ra, không biết kiếm được bao nhiêu tiền lời đâu.

"Con mua cổ phiếu kiếm lời được một ngàn vạn, giữ ở trong tay cũng không an toàn cho lắm, nên mua tòa chung cư này luôn." Cô nói nghe nhẹ nhàng, nhưng đối với hai vợ chồng Hoa Quốc Khánh thì đây như một tin động trời, tất nhiên bọn họ bị dọa cho một phen, một ngàn vạn aaaal

Hiện tại lương tháng nhiều nhất của một phần tử tri thức cũng chỉ được một trăm khối thôi.

Hoa Dạng nói đơn giản một chút chuyện trải qua, cũng tỏ vẻ việc chơi cổ phiếu này khá nguy hiểm, không thể dễ dàng chạm vào, cô cũng chỉ là thử xem vận may, cảm thấy nguy hiểm liên ngừng lại không chơi nữa.

Kệ đi, cô nói cái gì thì chính là cái đó, Hoa Quốc Khánh bị chấn động ngồi ở trên sô pha phát ngốc, cả người đều trong trạng thái mơ màng.

Trong đầu là hình ảnh của vô số tiền mặt đang bay loạn, một ngàn vạn là nhiều cỡ nào, cả đời này ông còn chưa từng được thấy!

Hoa Dạng mang ra một hộp điểm tâm tỉnh xảo, đặt ở trên bàn trà, có mười mấy loại điểm tâm bắt mắt, cô chọn hai loại mời cha mẹ ăn: "Cha mẹ, lúc ăn tết con sẽ mời vài người đến đây chơi, xem như mừng tân gia, hai người nhớ giúp con chuẩn bị nha."

"Được thôi." Trương Tuệ có chút hoảng hốt: "Nhưng mà Tiểu Dạng, con mua nhiều phòng như vậy cũng không ở hết được, cứ để vậy không làm gì thì không được tốt lắm đi."

"Không có việc gì. Hoa Dạng đã sớm suy tính kỹ càng rồi: "Con nghĩ sẽ làm một chút buôn bán nhỏ, như vậy thì không cần đi tìm chỗ khác để mua mặt bằng."

Cô đã có chủ ý của riêng mình, hai vợ chồng Hoa Quốc Khánh cũng không nói gì nữa, chỉ cần cô biết chính mình đang làm gì và muốn cái gì là được rồi.

Hoa Quốc Khánh bỗng nhiên nhớ tới một chuyện: "Ngôn Mạch cũng mua một tòa nhà như vậy sao? Lúc trước thằng nhóc đó thích nhất là đi theo phía Sau con mà."

"À, ha ha, anh ấy mua tòa nhà ở phía đối diện đó..." Hoa Dạng chỉ chỉ bên kia đường, bà cháu nhà họ Ngôn đã vào nhà, đến cả cách bài trí trong nhà cũng làm y hệt nhau.

"Vậy nó kiếm được bao nhiêu, có phải ít hơn con không?" Đôi mắt của Hoa Quốc Khánh sáng rỡ, đắc ý mà cười nói: "Ha hả, còn không có lợi hại bằng con gái của cha, đáng tiếc cho một khuôn mặt đẹp trai và thông minh như vậy."

Hoa Dạng co rút khóe miệng, chuyện này thì có gì đâu mà ông ấy lại hơn thua?

Trương Tuệ tức giận trợn mắt liếc chông mình một cái, sao lại giống như một đứa trẻ thế này? Nhưng mà nói đi thì cũng phải nói lại, công nhận ánh mắt của con gái bà tốt thật, bà biết ngay là cô sẽ chọn đúng người mài

Lại nói, Ngôn Mạch là đứa trẻ mà Trương Tuệ nhìn từ nhỏ đến lớn, hiểu tường tận gốc rễ, tính cách ra sao bà cũng biết rõ.

Quang trọng nhất chính là, không có cha mẹ chồng cũng không có một đám họ hàng phiền toái, chỉ có nó cùng bà cụ Ngôn, tương lai hai người mà kết hôn tất nhiên sẽ rất hạnh phúc và yên ổn, bà đây là không làm gì cũng nhặt được đứa con trai a.

“Tên nhóc đó còn mua cái gì nữa không?”

Hoa Dạng cười khẽ nói: "Anh ấy muốn mở một cái công ty bất động sản, vừa mua một miếng đất nhỏ, tính toán chính mình xây dựng, bên dưới là cửa hàng, bên trên là trụ sở của công ty."

Cô không có nhiều tỉnh lực như vậy, việc học đã rất bận rộn, cho nên không có khả năng toàn tâm toàn ý đặt vào công việc được.