Thập Niên 80: Sống Lại Làm Bé Cưng

Chương 30: Noãn Bảo Kiếm Được Nhiều Tiền




“Noãn Bảo nhà ta kiếm được nhiều tiền!”

Thời điểm Dư Hải nói lời này, cố tình đè thấp thanh âm.

Nhưng bởi vì quá kích động, thanh âm có vẻ có chút quái dị.

Trần Xảo Cầm lại căn bản không có chú ý tới điểm này, cô đã sớm nghĩ ra là chuyện gì, “Mẹ, dâu tây đã bán hết?”

Cô sớm hẳn phải nghĩ tới!

Nếu không phải dâu tây đã bán hết, mẹ chồng sao sẽ mua nhiều thứ tốt như vậy trở về?

Nói đến bán dâu tây, Hứa Thục Hoa cũng áp không được tươi cười, “Tất cả đều bán sạch! Mấy đứa không biết buôn bán tốt như thế nào đâu, một đồng hai một cân, rất nhiều người đầu muốn cướp mà mua! Hôm nay mẹ mang đi hai rổ dâu tây kia, ước chừng có hơn hai mươi cân, bán được 30 đồng tiền.”

“30 đồng!?”

Trần Xảo Cầm cùng Dư Hải cơ hồ muốn thét chói tai, cũng may cuối cùng vẫn khống chế được chính mình, chỉ là nho nhỏ kinh hô một tiếng.

Hiện tại nếu như đi làm công, một tháng cũng chỉ kiếm hơn ba mươi đồng tiền lương.

Hứa Thục Hoa bán dâu tây, một ngày liền kiếm lời gần 30 đồng!



Đây là khái niệm gì!

Hứa Thục Hoa chép chép miệng, “Kiếm được nhiều, nhưng tiêu cũng không ít, mua một bao kẹo trái cây, một bao đường đỏ, lại mua thịt cùng sữa mạch nha, mẹ lại mua chút túi giấy dùng để đựng dâu tây, liền tiêu hết nhanh 20 đồng, chỗ này của mẹ, còn dư lại mười đồng.”

Nói xong, Hứa Thục Hoa từ trong túi móc ra mấy trương tiền.

Mỗi trương mệnh giá đều là một đồng, tổng cộng là mười trương.

Dư Hải cùng Trần Xảo Cầm cũng không phải là chưa từng thấy qua nhiều thế tiền thế này, nhưng là cảm giác không giống nhau.

Tiền này, là Noãn Bảo kiếm ra!

Hai người bọn họ còn chưa thể nuôi sống Noãn Bảo đâu. Giờ lại còn dùng tiền của Noãn Bảo kiếm.

Loại cảm giác này, có chút vi diệu, nhưng cảm giác hạnh phúc lại tràn đầy.

Hứa Thục Hoa đợi trong chốc lát, cảm thấy Dư Hải cùng Trần Xảo Cầm hẳn là tiêu hóa tin tức không sai biệt lắm, lúc này mới lại nói, “Hôm nay sau khi bán xong dâu tây, có không ít người hỏi mẹ ngày mai còn có đi hay không, mẹ kích động, liền nói đi. Hai người các con suy nghĩa như thế nào, có muốn đi hay không?”

Tuy rằng mắt thấy Dư Noãn Noãn biến ra nhiều dâu tây như vậy, thân thể cũng không có bị tổn thương gì, nhưng nếu làm lâu dài, đối với Dư Noãn Noãn không biết cái gì không tốt hay không?

Này dù sao cũng là tiên pháp a!



Mắt thấy sắc mặt ba người trầm mặc xuống, Dư Noãn Noãn nóng nảy.

Nếu không phải cô không nói được, nếu không khẳng định muốn hô to một tiếng đi!

Sao có thể không đi!

Đây là cơ hội kiếm tiền tốt a!

Lại đợi thêm trong chốc lát, thấy ba người vẫn là không hé răng nói gì, Dư Noãn Noãn tròng mắt xoay chuyển, vươn tay nhỏ từ trên bàn cầm một đồng tiền.

Hứa Thục Hoa ba người đồng thời chú ý tới động tác của Dư Noãn Noãn, đều tò mò nhìn về phía Dư Noãn Noãn, không rõ Dư Noãn Noãn đây là muốn làm cái gì.

Dư Noãn Noãn hai bàn tay nhỏ béo múp hợp lực đem một đồng tiền, hướng trên yếm nhỏ của mình nhét.

Nhìn thấy động tác của Dư Noãn Noãn, Hứa Thục Hoa có chút không xác định nói, “Noãn Bảo đây là đòi tiền?”

Trần Xảo Cầm nghĩ nghĩ, gật gật đầu, “Là đòi tiền!”

Yếm của Dư Noãn Noãn đặc biệt nhỏ, cô lại đem tiền dồn lại thành một cái Tiểu Cầu Cầu (quả bóng nhỏ), chỉ nhét có một trương như vậy, cũng không thể nhét thêm được cái gì khác.

Nhưng Dư Noãn Noãn mặc kệ, cô lại đi bắt tiền trên bàn.

Thấy vậy, Hứa Thục Hoa vỗ bàn, “Noãn Bảo của chúng ta đòi tiền, vậy chúng ta liền đi kiếm! Bất quá mẹ phải nói trước cho tốt, thằng tư, vợ thằng tư, hai đưa phải đem Noãn Bảo xem trọng cho mẹ, chỉ cần phát hiện ra một điểm không thích hợp, chuyện này liền từ bỏ!”