Cũng may dân chúng vùng này tính tình thuần phác, hơn nữa khoảng cách gần với quân khu, chính vì vậy mà thổ phỉ không dám ở phụ cận giương oai.
Dù sao thì Chu Thu Bình cũng đã thuận lợi đi từ trời tối đến hửng đông, lên đường bình an đến được huyện Ninh đi càng về sau càng tốt hơn, Ninh An phát triển có tiền nên bỏ được tiền ra làm đường xá.
Nửa đường sau khi cô di chính là đường nhựa, chính vì vậy mà tốc độ của xe cũng tự nhiên nhanh lên.
Khi Chu Thu Bình đến huyện thành thì ánh mặt trời chiếu xuống mặt đất mới chỉ nghiêng một chút Ninh An đích xác là rất náo nhiệt, nhà xưởng nhiều, chình vì vậy mà có nhiều người có tiền nhàn rỗi ở trên tay.
Làm tiểu sinh ý ở đây cũng càng là bán quần áo, giày dép, chai chai lọ lọ vại bình, nói chung cái gì cần có thì đều có.
Còn có người công khai bày sạp bán các băng đĩa đang lưu hành.
Từ những cái này có thể thấy được mấy năm cải cách này làm cho tất cả đều thay đổi, làn gió mới thổi đến rất náo Thu Bình lái xe đi trên đường còn nhìn thấy băng từ có tên “Đặng Lệ Quân”, cái này làm cô muốn bỏ tiền ra mua một cái vì bản thân cô rất thích giọng hát của Đặng Lệ sau đó cô liền nghĩ vẫn là giải quyết tốt số ve sầu mà mình đã chở tới rồi tính sau.
Mấy ngàn con ve cũng chính là mấy chục cân đang ở trong thùng ngâm nước, chính vì vậy mà trọng lượng của từng con cũng tăng lên không Thu Bình một đường hỏi mọi người, cưỡi xe tìm được phố mỹ thực.
Bất luận ở thời đại nào, phàm là có phố buôn bán thì bán đồ ăn vẫn là náo nhiệt nhất.
Ở huyện Ninh An này cũng có nguyên một phố bán đồ ăn thơm bốn phía phả vào mặt, miến canh, bánh rán hành, thịt bò bánh chẻo áp chảo còn có bánh bao nước gà, bánh nướng, bánh quẩy, đậu hũ..
dọc theo đường đi hai bên đều là các hàng quán bày bán san sát.
Hương thơm của các quán ăn đều biến thành con sâu theo mũi chui vào trong bụng người qua đường làm cho bụng kêu gào, vậy là mọi người đành phải moi tiền từ trong túi ra để mua tới nhét vào trong miệng nhấm nháp..