Thập Niên 80: Con Đường Mỹ Thực

Chương 64




Triệu Quốc Vi bị kết án mười lăm năm tù vì tội lừa đảo thương mại với số tiền khổng lồ, còn mẹ chồng cô bị kết án ba năm tù vì mua bán trái phép hàng cấm, chuyện này đã liên lụy đến nhiều người buôn hàng cấm khác. Về phần chồng của Triệu Quốc Vi, anh ta đã phạm tội bao che do không khai báo, cũng bị xử hai năm. Một gia đình tốt đều bị vào tù chỉ vì một phút tham lam, thật sự không đáng.

May mắn bởi vì cảnh sát đã giải quyết vụ án nhanh chóng, kịp thời tìm ra sự thật và đưa thủ phạm ra trước công lý nên vụ việc này cũng không gây ảnh hưởng tiêu cực đến "Xương Cốt Vương ". Một phóng viên đã theo dõi vụ việc và công bố báo cáo thử nghiệm do cảnh sát đưa ra trên một tờ báo, "Xương Cốt Vương " cũng trở nên nổi tiếng vì thành phần nguyên liệu thực sự và lợi ích tốt cho sức khỏe.

Dù không có Triệu Quốc Vi, cửa tiệm vẫn hoạt động như bình thường, Tô Dư đã đảm nhận vị trí ban đầu của Triệu Quốc Vi và phụ trách nhiệm vụ tiếp khách. Dương Văn Vũ, người luôn ít nói, hiếm khi triệu tập nhân viên trong cửa tiệm, hung hăng gõ bọn họ một phen, để tránh sự xuất hiện của con sói mắt trắng như Triệu Quốc Vi lần nữa.

Thi Tử Bình cũng cảm thấy vô cùng áy náy vì hành vi lỗ mãng của mình. Sau đó, anh ấy còn trịnh trọng đến xin lỗi Trịnh Bình, Trịnh Bình vốn là một người tốt bụng, rất là sảng khoái tha thứ cho anh ta, dù sao nếu anh ta không ghét ác như cừu, đúng lúc báo án, chỉ sợ kế hoạch của Triệu Quốc Vi sẽ thực sự thành công.

"Bà chủ Trịnh, tôi thực sự hy vọng được hợp tác với ngài. Tuy tôi không cố ý nhưng tôi quả thực đã biết về công thức nấu nước lẩu của ngài, điều này rất bất công với ngài, tôi hy vọng ngài có thể xem xét lại vấn đề này lần nữa." Thi Tử Bình một lần nữa đề nghị Trịnh Bình hợp tác, nhưng lần này anh ta đưa ra những điều kiện có lợi hơn, anh ta hy vọng Trịnh Bình có thể đầu tư vào nhà hàng lẩu của mình thông qua nhập cổ phần, anh ta sẵn sàng từ bỏ 40% lợi nhuận làm hoa hồng. Thi Tử Bình chịu trách nhiệm lựa chọn địa điểm, trang trí và quản lý nhà hàng lẩu, Trịnh Bình chỉ cần cung cấp công thức.

Thái độ của Thi Tử Bình rất chân thành, hạ thấp tư thái như vậy và đưa ra nhiều điều kiện hào phóng, điều này khiến Trịnh Bình không thể từ chối yêu cầu của anh ta một cách nhẫn tâm, hơn nữa lần này Hứa Cẩm Vi cũng đồng ý. Qua sự việc này, hai mẹ con họ nhận ra tính cách của Thi Tử Bình nên nguyện ý hợp tác với anh ta.

Hai bên tìm luật sư soạn thảo hợp đồng, liệt kê từng điều kiện hợp tác và ký kết sau khi hai bên đồng ý, như thế từ nay bọn họ đã trở thành đối tác.

Để ăn mừng sự hợp tác thành công giữa hai bên, tối hôm đó Trịnh Bình đã đích thân nấu nướng và làm hai loại nước lẩu cơ bản. Nước lẩu được làm từ nước luộc thịt bò và xương bò, bà ấy thêm vào nước sốt cay của riêng mình và các loại gia vị mới khác nhau vào bên trong. Nồi nước cốt với nhiều loại gia vị, nước lẩu trong nhanh chóng nhuộm thành một màu đỏ đẹp mắt, hương cay nồng sộc vào mặt; Còn lại là nước lẩu truyền thống, mùi thơm của nước lẩu trắng đặc không kém gì nước lẩu bò cay.

Hứa Cẩm Vi đã chuẩn bị rất nhiều nguyên liệu làm món lẩu, đồng thời cùng người phụ bếp rửa sạch, cắt thành những kích cỡ thích hợp rồi bày ra đĩa. Cô đã chuẩn bị rất nhiều nguyên liệu, ngoài thịt ba chỉ ướp, lòng vịt, thịt viên, thịt gà, thịt bò và thịt dê, cô còn chuẩn bị nhiều loại rau như khoai tây, xà lách, măng, rau chân vịt, hạt cải dầu, đậu phụ, tàu hủ ky, v.v., tổng cộng có hơn hai mươi loại. Mặc dù không có cua, tôm, cá và các loại nguyên liệu hải sản phổ biến ở thế hệ sau, nhưng xét theo mức sống hiện tại của người dân thì có thể coi là khá phong phú.

Ở Thành phố S rất hiếm khi có món lẩu, vì vậy Trịnh Bình và con gái không chỉ mời mấy người Thẩm Lâm Xuyên, mà còn cả nhân viên của "Xương Cốt Vương" đến thưởng thức bữa lẩu thơm ngon trong phòng riêng.

Thi Tử Bình là người Thục Châu và thích ăn cay nên đương nhiên chọn món lẩu cay. Nước lẩu thịt bò cay trông rất giống với nước lẩu cay, nhưng sau khi dùng nước hầm thịt bò thay vì nước hầm xương lợn ban đầu, vị ngọt và vị cay dường như nổi bật hơn. Bất cứ nguyên liệu nào cho vào nồi nấu một lúc sẽ thấm đẫm mùi thơm đậm đà của nước hầm. Đây chính là nét hấp dẫn độc đáo của món lẩu.

Nước sốt cay do chính tay Trịnh Bình làm có hương vị rất đậm đà nhưng không hề quá nồng, vị nóng hổi tỏa ra ở đầu lưỡi, hóa thành rồng lửa, thẳng vào cổ họng khiến người ta cảm thấy nóng bừng cả người. Thi Tử Bình cởi áo khoác, đầu đầy mồ hôi nhưng vẫn không ngừng hạ đũa. Đồ ăn cay cực kỳ thơm ngon và bá đạo gây nghiện đến mức ngay cả Tô Dư, người không thích ăn cay cũng không khỏi lén lút ăn vài miếng.

Chỉ có một từ để miêu tả nồi nước lẩu không cay, đó là "tươi". Các thành phần được thêm vào dường như tạo thêm màu sắc cho món lẩu. Tất cả những người chọn nước lẩu không cay, đều không thể kìm lòng vừa ăn rau và thịt, vừa húp nước lẩu. Nước lẩu không cay đặc sệt, có thể cảm nhận được mùi thơm đặc trưng và tinh tế của nước lẩu trong từng miếng ăn.

"Trời ơi, ngon quá!" Đây là Tô Dư lần đầu tiên ăn lẩu, cô vốn tưởng ngẫu nhiên hầm như vậy sẽ không ngon, nhưng hiện tại lại hoàn toàn bị mê hoặc bởi nồi lẩu.

Thi Tử Bình một lần nữa vui mừng vì đã tìm thấy một kho báu. Ban đầu, anh ta chỉ muốn sử dụng nước lẩu ma lạt thang để làm nồi lẩu. Bây giờ có vẻ như có thêm nhiều hương vị nồi lẩu đều có thể dùng, mỗi loại đều có hương vị độc đáo riêng, Việc lựa chọn kết hợp là tùy thuộc vào khách hàng, có thể trở thành một công cụ đắc lực để thu hút khách hàng.

Bữa tiệc lẩu này kéo dài hơn ba tiếng đồng hồ, nếu như không phải Trịnh Bình và Hứa Cẩm Vi đuổi họ đi thì những người này vẫn còn muốn tiếp tục ăn.

Sau khi nếm thử món lẩu cực kỳ thơm ngon, Thi Tử Bình đã tự tin đi chuẩn bị một nhà hàng lẩu. Trọng tâm của Trịnh Bình vẫn là kinh doanh "Xương Cốt Vương", nhưng bà cũng sẽ thử tạo ra một số hương vị mới của món lẩu.

Hứa Cẩm Vi còn là học sinh, hiện giờ dành nhiều thời gian và sức lực hơn cho việc học.

Mặc dù trình độ giáo viên ở trường trung học phổ thông Ngũ Trung chưa cao nhưng vẫn rất coi trọng sức khỏe thể chất của học sinh. Hàng năm trường đều tổ chức đại hội thể thao cấp trường và trao giải cho các lớp và cá nhân giành chiến thắng trong đại hội thể thao toàn trường. Nghe nói lớp đứng nhất sẽ không chỉ nhận được biểu ngữ vô địch mà còn nhận được 20 tệ làm học phí. Những cá nhân đứng đầu trong mỗi nội dung thi cũng sẽ nhận được giấy khen, một bộ sách bài tập và một cây bút bi.

Để có được những phần thưởng này, học sinh ở mọi cấp lớp đều đang luyện tập chăm chỉ.

Ở môn thể thao này có 8 nội dung thi đấu gồm nhảy cao, nhảy xa, ném bóng rắn, chạy 50m nữ, chạy 100m nam, chạy dài 800m nữ, chạy dài 1.000m nam, và hạng mục chạy tiếp sức hỗn hợp bốn trăm mét dành cho nam và nữ.

Lớp 1 năm nhất là lớp đứng đầu, học sinh trong lớp thường có thành tích học tập tốt hơn, cho nên đều này cũng dẫn đến bọn họ không thích tham gia thể thao. Sau khi giáo viên lớp thông báo mở đăng ký đại hội thể hao, cũng không có nhiều người nguyện ý đăng ký.

Với tư cách là cán bộ của lớp, Thẩm Lâm Xuyên và Hứa Cẩm Vi đương nhiên phải làm gương và đi đầu trong việc đăng ký tham gia các sự kiện thể thao.

Đối với đại hội thể thao này, mỗi danh mục phải có ít nhất bốn người đăng ký. Mặc dù Thẩm Lâm Xuyên cho biết sức khỏe của cậu không còn nghiêm trọng nhưng các bài tập nặng như chạy vẫn không phù hợp với cậu, nên cậu đã đăng ký nhảy cao và nhảy xa. Tôn Triều Dương đăng ký nhảy xa và ném bóng rắn, Trần Lập đăng ký chạy 100 mét và nhảy cao, Diêm Túc đăng ký chạy 100 mét và chạy 1.000 mét, Thẩm Lâm Hải cũng đăng ký tham gia hạng mục giống hệt như anh trai mình.

Có rất nhiều cán bộ lớp bên phía nam sinh dẫn đầu đăng ký, một số khác cũng phản hồi tích cực, danh sách nhanh chóng được lấp đầy. Nhưng các nữ sinh bên này liền phiền toái, thể lực của con gái tương đối kém, dây dưa rất ít người nguyện ý đăng ký. Sau khi chờ đợi ba ngày, cuối cùng chỉ có hai hoặc ba người nguyện ý đăng ký, cuối cùng, Hứa Cẩm Vi lường biếng cùng bọn họ nói nhiều, vì vậy cô quyết định đem tất cả các hạng mục mà nữ sinh có thể tham gia đều điền tên của chính mình.

"Học thần mạnh mẽ quá..." Hành động của Hứa Cẩm Vi khiến tất cả học sinh lớp 1 năm nhất bị sốc. Nói chung, nếu không tìm được ai đăng ký, họ buộc phải bị phân công, hành động giống như Hứa Cẩm Vi là đem toàn bộ hạng mục đều ghi tên của mình, quả thật là chưa nghe thấy bao giờ, tuy rằng không có người xem trọng cô ấy có thể lấy đến thứ hạng gì, nhưng điều này cũng không gây trở ngại mọi người tỏ vẻ sùng bái đối với cô.

Chủ nhiệm rất vui mừng và hết lời khen ngợi Hứa Cẩm Vi. Kỳ thực, ông chưa bao giờ thấy Hứa Cẩm Vi tập thể dục, cũng không mấy lạc quan về khả năng thể thao của cô. Tuy nhiên, Hứa Cẩm Vi đã làm gương, mà còn làm rất tốt.

Chủ nhiệm lớp rất coi trọng đại hội thể thao này. Hàng ngày trong giờ ra chơi, ông sẽ đưa bọn họ xuống lầu chạy vài vòng, lớp thể dục cũng sẽ đích thân đến giám sát việc tập luyện của bọn họ, điều này khiến bọn họ cũng rất khẩn trương.

Thẩm Lâm Xuyên nhảy xa đạt được chỉ là một cự ly bình thường, nhưng khả năng nhảy cao của cậu ấy thực sự rất tốt. Cậu ấy cao và có đôi chân dài, sau khi sải bước đến điểm nhảy lấy đà, cơ thể cậu ấy nhảy lên mạnh mẽ như một người cá, trong mắt các nữ sinh quả thật làm hai mắt của các cô sáng lên, đỏ mặt, tim đập nhanh. Thẩm Lâm Hải thì trái ngược hẳn với anh trai mình, cậu nhảy xa rất giỏi nhưng nhảy cao lại không giỏi.

Tôn Triều Dương thể lực rất mạnh, có thể ném quả bóng rắn rất xa, trong khi Trần Lập có sức bùng nổ mạnh hơn, chạy tốt ở cự ly 100 mét. Vì ảnh hưởng gia đình, Diên Túc đã bị ba và ông nội ép chạy từ khi còn nhỏ, mỗi ngày phải chạy, làm sai bị phạt chạy, cao hứng cũng chạy hai vòng, vì vậy, một ngàn mét đối với cậu đơn giản là bất khả chiến bại.

So với sự luyện tập nhiệt tình của nam sinh thì việc luyện tập của nữ sinh kém hơn rất nhiều. Một số nữ sinh đăng ký tham gia trận thi liên tục phàn nàn trong quá trình tập luyện. Họ nhảy xa, nhảy cao, ném bóng rắn và chạy nước rút đều được, nhưng chạy đường dài thật sự muốn mạng, ngoài ra còn chạy tiếp sức hỗn hợp thực sự rất tệ, nam sinh chịu trách nhiệm chạy chặng một và chặng ba, bọn họ chạy rất nhanh nhưng lại bị các nữ sinh làm tụt lại phía sau, lợi thế do các nam sinh tạo ra rất có thể sẽ bị các nữ sinh kéo xuống và sẽ khó có được thứ hạng trong cuộc thi.

Vì Hứa Cẩm Vi tham gia quá nhiều danh mục nên cô tham gia tập luyện có chọn lọc. Mọi người cũng không cảm thấy có vấn đề gì. Dù sao cô ấy là một cá nhân muốn tham gia nhiều hạng mục như vậy, xét theo thể lực của một nữ sinh thì quá khó khăn. Nếu lúc đó thực sự không thể làm được, thì đợi đến khi vào sân rồi thì tuyên bố bỏ quyền thi đấu.

Những người khác cũng có cùng quan điểm, họ chỉ cảm thấy việc Hứa Cẩm Vi đăng ký chỉ là hành động theo cảm hứng, hoàn toàn không có ai nhận ra thực lực thực sự của Hứa Cẩm Vi.

Thẩm Lâm Xuyên và Trần Lập nhìn nhau, có cảm giác mọi người đều say chỉ có mình tôi là tỉnh, bọn hắn chắc chắn Hứa Cẩm Vi sẽ khiến mọi người kinh ngạc trong đại hội thể thao này.

Nghĩ như vậy, bọn hắn thậm chí còn có một loại cảm giác hưng phấn khó tả, rất mong chờ đại hội thể thao sắp đến.