Thập Niên 70 Xuyên Thành Tổ Đối Chiếu Mẹ Kế Trong Văn Niên Đại

Chương 29






Không chỉ có sĩ quan hậu cần mà ngay cả nhóm quân tẩu vốn dĩ tới đây để xem náo nhiệt cũng kinh ngạc không thôi.

Ai mà không biết sĩ quan hậu cần là một người vô cùng cổ hú, tính tình lại ngang bướng đến không chịu được cơ chứ.


Ngoại trừ sư trưởng thì ông chẳng thèm giữ thể diện cho ai nữa cả.Nhưng hôm nay vừa mới gặp mặt mà ông ấy đã có ấn tượng tốt với Cố Kiều như vậy rồi.

Không chỉ nói chuyện khách khách khí khí mà còn bảo cô đi tới nhà ăn nữa, đây không phải là muốn an bài một công việc tại nhà ăn cho Cố Kiều đấy chứ!Mọi người đều vô cùng đỏ mắt ghen tị.Ban đầu các cô còn cảm thấy Tần Dược cưới một cô vợ nông thôn về là do ánh mắt không tốt, nhưng bây giờ xem ra bản lĩnh của Cố Kiều đúng là lớn thật đấy.Cố Kiều không biết những người khác đang suy nghĩ cái gì, sau khi giải quyết xong chuyện này thì giữ nguyên kế hoạch lên núi cùng với chị dâu Đỗ.

Thế nhưng Liễu Dung Dung cũng muốn đi theo hai người cùng nhau lên núi, cô ấy cũng muốn nhìn thử xem trên núi có cái gì ăn ngon không.Liễu Dung Dung đang làm việc ở đoàn văn công, hơn nữa còn là một cán bộ nhỏ nên những người và việc mà cô ấy được tiếp xúc còn nhiều hơn so với chị dâu Đỗ cho nên cũng có hiểu biết một chút về Bành Phương.

Sau khi trải qua sự kiện vừa nãy thì cô ấy lập tức có ý kiến rất lớn với Bành Phương, lúc nói chuyện về bà ta cảm thấy cực kỳ khó chịu:“Bành Phương còn không phải ỷ vào chồng mình là Điền lữ trưởng hay sao? Cả ngày chỉ biết khoa tay múa chân với những người khác.

Nghe nói bà ta có một người em họ tên là Hạ Quốc Vĩ, cũng là đoàn trưởng đấy, bà ta luôn muốn……”Cố Kiều sửng sốt: “Cái gì? Em họ của Bành Phương tên là Hạ Quốc Vĩ hat?”Liễu Dung Dung gật đầu: “Đúng rồi, cô quen biết người đó hả?”Cố Kiều lắc đầu.


Thực ra ngay cả Hạ Quốc Vĩ trông như thế nào cô cũng không biết, nhưng này cô đã hiểu được tại sao Bành Phương đã có thái độ không tốt với cô ngay từ lần đầu tiên gặp mặt rồiTuy rằng Cố Liên đã đi cùng với Hạ Quốc Vĩ tới quân khu ở Tây Bắc nhưng Cố Kiều từng nghe Vương Mai Hoa nói qua rằng trước khi đi bọn họ còn đi thăm hỏi một vài người nhà của Hạ Quốc Vĩ nữa, nhất định là Cố Liên đã làm gì đó trong lúc đi thăm hỏi người nhà rồi.Nhưng điều khiến Cố Kiều có chút nghi hoặc chính là Cố Liên muốn gả cho Hạ Quốc Vĩ nên đã chủ động đổi đối tượng kết hôn với cô.

Không phải cô ta đã được như ý nguyện rồi ư, tại sao cô ta vẫn còn muốn nhằm vào cô chứ?“Tiểu Kiều, em đang suy nghĩ cái gì vậy?”Giọng nói của Đỗ đã kéo sự chú ý của Cố Kiều trở lại.

Liễu Dung Dung rủ hai người: “Chúng ta đi bắt ít ốc nước ngọt về ăn đi?”“Không phải ốc nước ngọt cũng ở dưới sông sao?” Cố Kiều hỏi.Liễu Dung Dung đáp: “Đúng vậy, nhưng thứ này không giống với cá tôm đâu.

Quân đội không chỉ không cấm chúng ta bắt mà còn hy vọng chúng ta dọn hết sạch chúng đi nữa ấy chứ.”Ốc nước ngọt là một loại ốc sẽ ăn tảo trong nước, luôn cướp thức ăn của cá tôm.

Thế nhưng bởi vì thứ này ít thịt lại còn không thể ăn nên căn bản là không ai muốn đi bắt chúng về cả.


Cũng vì vậy nên cứ một khoảng thời gian thì nhà ăn đều phải tìm người vớt hết số ốc nước ngọt này đi.Liễu Dung Dung muốn đưa ốc nước ngọt vào trong huyện nhờ người ta làm.

Trong huyện có một hộ gia đình làm món này hương vị cũng không tệ lắm, thi thoảng có thể ăn khai vị cũng được.Nhưng Cố Kiều thì lại lập tức nghĩ tới ốc nước ngọt xào và bún ốc, hai mắt cô lập tức sáng ngời: “Được, chúng ta mau đi đi!”Trong lúc các cô đang bắt ốc nước ngọt thì sĩ quan hậu cần lại đang ở văn phòng nói về những việc xảy ra giữa Bành Phương và Cố Kiều.Sau đó ông nói: “Điền lữ trưởng, tôi nhớ rõ sông nhỏ bên kia là do nhà ăn chúng tôi phụ trách mà nhỉ? Hơn nữa gần đây là thời gian cấm bắt cá nên ngày nào cũng có một chiến sĩ qua bên kia để trông coi, có người lén qua đó bắt cá hay không thì chúng tôi là người rõ ràng nhất.

Có phải gần đây công việc ở trong viện người nhà quân nhân quá ít nên Bành chủ nhiệm muốn chuyển tới nhà ăn làm không?”.