Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 86




Đi vệ sinh xong Giang Noãn say khướt, chóng mặt, thấy cửa phòng phía trước đang mở, đèn vẫn sáng, cô vô lực bước đến đó.

Giang Noãn choáng váng nhìn người đang ngồi trong phòng, chẳng phải là Hứa Yến vừa thờ ơ lạnh lùng rời đi đây sao!

Ánh mắt Hứa Yến rời rạc nhìn Giang Noãn đi loạng choạng, anh nhíu mày, cô ấy uống rượu? Còn say như vậy! Mí mắt anh giật giật, anh định đứng dậy đỡ cô gái đang say.

"Đừng nhúc nhích! Anh... cứ ngồi đó đừng nhúc nhích!" Cô gái say rượu choáng váng ra lệnh cho anh, anh đành phải ngồi xuống, lạnh lùng nhìn cô.

Chỉ thấy cô gái đi lảo đảo, chen vào giữa hai chân mình, cái m.ô.n.g nhỏ mềm mại ngồi trên đùi anh, thân thể anh đột nhiên căng thẳng vô cùng, cô gái tỏ vẻ tủi thân dùng đôi tay mềm mại véo mặt anh, khóe mắt rưng rưng.

"Hứa mặt thối! Hứa khối băng! Hứa phũ phàng! Hứa vô tình! Anh... anh không thích tôi sao... anh không ăn những món tôi làm... tôi làm vất vả như thế... sao anh có thể đáng ghét như vậy... tôi rất ghét anh..."

Hứa Yến nhìn đôi mắt rưng rưng của cô, trái tim giả vờ lạnh lẽo trước đó đã mềm nhũn ra, anh vỗ nhẹ vào lưng cô, vội dỗ dành: "Em đừng khóc... ngoan… không phải tôi không thích..."

Nhưng cô gái say rượu vẫn sụt sịt, anh đang định tiếp tục dỗ dành, cánh tay thon dài của cô gái đã ôm chặt lấy cổ của anh, sau đó môi anh bỗng mềm nhũn, miệng đầy mùi rượu của cô gái xông vào khoang mũi anh. Đôi môi mềm mại mịn màng của cô đang cắn môi anh, khiến anh sững sờ, môi không tự chủ khẽ mở ra. Môi cô ướt át mềm mại… lưỡi linh hoạt chui vào, quấn lấy anh... cùng nhảy múa, phát ra tiếng ngân nga khiến người khác đỏ mặt, tim đập thình thịch, trong căn phòng yên tĩnh vang lên tiếng môi răng gắn bó mút vào nhau...

Hứa Yến bị kích thích nên cơ bắp co rút lại, hai mắt đỏ lên, nhưng cô gái trong lòng là cô gái anh thích, tâm trí anh toàn là cô, người trong lòng anh rất ngọt... còn làm loạn trong miệng anh, giống như đang bất mãn anh không đáp lại, cô khẽ kêu một tiếng. Trái tim anh run rẩy mạnh, cuối cùng không khống chế được dục vọng hung hăng hôn lại, hai tay ôm chặt lấy vòng eo thon thả mềm mại của cô gái quyến rũ kéo sát vào người mình...

Lúc này cửa vẫn đang mở toang, bên ngoài thi thoảng lại có tiếng nói chuyện cười đùa...

Không biết đã qua bao lâu, Hứa Yến vẫn ôm chặt eo người đẹp trong lòng hôn sâu không biết mệt mỏi, hấp thu vị ngọt từ trong miệng cô, dường như hôn thế nào cũng không đủ. Cảm nhận được tiếng khóc ríu rít của cô gái xinh đẹp trong lòng, anh kiềm chế tách đôi môi triền miên của hai người ra, khi tách ra kéo ra một sợi bạc mảnh dài mập mờ...

Hứa Yến nhìn mà tim đập nhanh mặt đỏ bừng, da đầu tê dại, yết hầu lăn lên lăn xuống, ánh mắt anh thô lỗ nhìn người trong lòng, chỉ thấy cánh môi cô đỏ hồng, hai má ửng đỏ, tràn đầy sắc xuân, hốc mắt rưng rưng quyến rũ nhìn anh. Cả gương mặt và lỗ tai anh đều đỏ bừng, giống như người uống say là anh mới đúng, anh cố nén cơn khô nóng trong người, nhưng vừa nhìn thấy bé cưng trong lòng, sợi dây đè nén tự chủ trong tâm trí anh lập tức bị đứt, anh cúi đầu khó kìm lòng lại lần nữa lấp kín đôi môi đỏ anh đào mềm mại của cô...

Trong phòng khách, Chu Dung chú ý thấy Giang Noãn vẫn chưa quay lại: "Sao Noãn Noãn lại đi vệ sinh lâu như vậy, hơn nửa tiếng rồi? Không phải đã rơi xuống hố nhà vệ sinh rồi chứ? Mình phải đi xem thế nào."

Phòng của Hứa Yến.

Hứa Yến ôm eo Giang Noãn, hai người dán vào nhau thật chặt, cho đến khi cảm giác được người trong lòng ríu rít đẩy mình, anh mới kiềm chế tách môi ra, không ngờ cô lại mềm nhũn dựa vào vai anh ngủ thiếp đi.

Hứa Yến nhìn cô gái say rượu ngủ yên bình trong vòng tay anh, lại nhìn khuôn mặt mềm mại đang say ngủ của cô, anh khẽ véo khuôn mặt mịn màng của cô, nói nhỏ: "Noãn Noãn?" Giọng điệu hơi khàn.

Chỉ thấy đôi môi đỏ mọng của cô hé mở, dường như không hài lòng với việc anh quấy rầy giấc ngủ của cô. Anh cảm thấy trong lòng mềm nhũn, lồng n.g.ự.c tràn ngập ngọt ngào, khóe miệng vô thức nhếch lên.

Anh nhẹ nhàng cẩn thận hôn lên mắt, lên trán cô.

Vừa định cúi đầu hôn lên đôi môi hồng nhuận xinh đẹp của Giang Noãn, lỗ tai lại anh nhạy bén nghe thấy tiếng bước chân và tiếng gọi Giang Noãn bên ngoài.

Anh hít sâu một hơi, đứng thẳng nhanh chóng bế Giang Noãn bước ra ngoài.

Hứa Yến nhìn Chu Dung đang tỏ vẻ khó hiểu, bà nhìn chằm chằm anh ôm Giang Noãn, anh nghiêm túc giải thích: "Noãn Noãn say rượu, vừa rồi nằm sấp trên ghế trong phòng ngủ thiếp đi, cháu ôm cô ấy về ngủ?"

Chu Dung chợt nhận ra: "Ồ ồ ồ! Làm phiền cháu rồi Tiểu Hứa, ấy? Tiểu Hứa, sao mặt cháu lại đỏ như vậy? Cháu uống rượu à?"

"Vâng, cháu hơi say ạ."