Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 84




Khi Lý Hạ đóng cửa lại, Hứa Yến chờ không nổi mở thư ra xem, không giống như hai trang giấy đầy viết lần trước, lần này chỉ có mấy dòng ngắn ngủi.

Trong thư viết: [Cảm ơn anh đã giúp tôi rất nhiều, thực sự cảm ơn anh. Ông tôi đã tìm được một công việc cho tôi, ngày mai tôi sẽ quay lại thành phố, khi anh về nhà, tôi mời anh ăn cơm! Sau này gặp lại.]

Chỉ mấy dòng ngắn ngủi, Hứa Yến đọc đi đọc lại, biết cô đã không còn ở đây nữa.

Anh kìm nén cơn đau lòng mở hộp ra, là một chiếc đồng hồ Rolex kiểu nam rất đẹp.

Anh vuốt ve mặt đồng hồ, sau đó vội vàng đến văn phòng của sư đoàn trưởng.

"Cậu nói bây giờ cậu muốn thuyên chuyển về bộ đội thủ đô? Thủ trưởng Hứa điều động cậu tới đây rèn luyện, bây giờ đã được ba năm, tháng trước thủ trưởng bảo thuyên chuyển cậu về, lúc đó cậu khăng khăng không muốn về, nói đi sao bây giờ cậu lại muốn về?"

Lúc đó Hứa Yến nghĩ có lẽ Giang Noãn sẽ phải ở lại đây một thời gian dài, anh không muốn xa cô, vả lại anh ở đâu cũng như nhau, nên anh thấy không cần phải thuyên chuyển về thủ đô. Bây giờ Giang Noãn đã về, trong lòng anh trống rỗng, nên anh mới muốn thuyên chuyển về.

Hứa Yến sẽ không nói ra những lời trong lòng, anh nói ngắn gọn: "Nghĩ kỹ nên muốn quay lại, hơn nữa ông nội đã cao tuổi, muốn chăm sóc ông ấy."

"Yo! Không biết là ai nhiều năm như thế không về thăm thủ trưởng Hứa, thủ tướng Hứa oán giận về cậu với tôi cả ngày đây!" Sư đoàn trưởng Dư liếc nhìn anh.

Hứa Yến mím môi, không quay về thăm ông là vì anh vừa về ông đã giới thiệu các cô gái cho anh, ngày nào cũng nhắc đến ông Lý, ông Vương nhà bên cạnh đã ôm cháu trai, ông ghen tị muốn chết. Hứa Yến thực sự sợ ông.

Sư đoàn trưởng Dư thấy Hứa Yến im lặng, ông ấy thở dài: "Thôi thôi, tôi sẽ báo cáo với cấp trên, không có bất ngờ gì thì nửa tháng nữa cậu sẽ được chuyển về."

Hứa Yến gật đầu: "Cám ơn sư đoàn trưởng."

Thấy Hứa Yến đi ra ngoài, sư đoàn trưởng Dư hơi không nỡ thuyên chuyển một người tài giỏi như anh về, nhưng chuyển về sẽ có lợi hơn cho sự phát triển của anh.

Lúc đầu Hứa Yến bị thủ trưởng Hứa thuyên chuyển về đây là để rèn luyện, tài giỏi rồi sẽ vào quân đội thủ đô. Ba năm qua Hứa Yến dốc sức huấn luyện, mấy lần làm nhiệm vụ đều hoàn thành xuất sắc, với thành tích mấy năm qua, lúc về thằng nhóc này có thể sẽ làm tới cấp đội trưởng, thuyên chuyển về là điều tốt với cậu ấy, nhưng ông ấy không nỡ.

Lúc này, sư đoàn trưởng Dư đột nhiên có một loại cảm giác buồn bực con trai lớn như b.o.m nổ chậm.

....

Giang Noãn trở về thành phố đã được nửa tháng, nửa tháng qua cô thích ứng rất nhanh, cũng tìm hiểu rõ đường phố, chợ đen, cửa hàng ở đây.

À đúng rồi, bây giờ cô làm việc trong bộ phận tuyên truyền.

Chịu trách nhiệm chính giải quyết các loại việc linh tinh, một văn phòng toàn là con nhà cán bộ, ánh mắt rất cao.

Tính ra trong văn phòng bộ phận tuyên truyền của Giang Noãn có tổng cộng mười người, tám nữ hai nam.

Giang Noãn mới nhậm chức chưa tới nửa tháng, nhưng cô đã thích nghi tốt với công việc và kết bạn với hai người.

"Noãn Noãn, đi thôi! Đến căng tin ăn cơm!" Lý Nguyên Nguyên vừa kéo Trang Nghiên vừa kéo Giang Noãn, vui vẻ đi tới căng tin.

Cô gái ngồi ở phía trước bên phải Giang Noãn trừng mắt nhìn bóng lưng ba người rời đi.

"Chị Dư Đan, chúng ta đi thôi." Hà Văn Khiết gọi cô gái trẻ Dư Đan.

Dư Đan thu hồi ánh mắt, nhẹ giọng đáp: "Ừ."

Nói đến đây cũng là nghiệt duyên, Dư Đan này chính là cô gái trẻ chiếm chỗ của Giang Noãn trên tàu.

Lúc Giang Noãn đến văn phòng của trưởng phòng bộ phận tuyên truyền báo cáo tình cờ gặp Dư Đan cũng đến báo tin.

Hai người nhìn nhau, tạo ra ngọn lửa vô hình b.ắ.n tung tóe. Cả hai dường như đã quên mất kỹ năng diễn xuất của mình trên chuyến tàu hai ngày trước, âm thầm coi nhau như những người xa lạ chưa từng gặp.

Giang Noãn nghĩ cô đúng là xui xẻo, đây là nghiệt duyên gì vậy! Có “bông sen trắng” này ở đây, mai sau cô phải cẩn thận một chút! Hai người đã định sẵn không thể biến thù thành bạn, từ trường không hợp thì là từ trường không hợp, cô lười lá mặt lá trái với cô ta.

Trùng hợp là Dư Đan cũng nghĩ như vậy.

Trong thời gian này, văn phòng chia thành nhiều nhóm lớn nhóm nhỏ.

Dư Đan, Hà Văn Khiết, Tạ Linh tạo thành một nhóm nhỏ. Giang Noãn, Lý Nguyên Nguyên, Trang Nghiên tạo thành một nhóm nhỏ, hai phụ nữ còn lại đã kết hôn và lớn tuổi nên tạo thành một nhóm nhỏ, và hai nam thanh niên là một nhóm nhỏ.

Một văn phòng chỉ có từng ấy người, chia bè kết phái, lục đục không ít.

Giang Noãn trợn mắt há hốc mồm khi nghe Lý Nguyên Nguyên nói về những nhóm nhỏ trong văn phòng, đúng là, ngoài trường học sẽ tổ chức các nhóm nhỏ, thì nơi làm việc cũng sẽ có!