Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 191




Triệu Lị Lị làm thay việc Giang Noãn ở bộ phận tuyên truyền vào năm ngoái, nhà cô ấy cũng rất gần nhà ông ngoại, thường đến nhà họ Hứa, Giang Noãn thường nấu những món ăn ngon gia đình, cô ấy đã bị tài nấu nướng của Giang Noãn chinh phục.

Cô ấy cũng càng ngày càng thích chị dâu Giang Noãn này, chị dâu xinh đẹp, biết nấu ăn, thiết kế quần áo đẹp, quần áo trong cửa hàng quần áo của chị dâu rất đẹp, chị dâu đã tặng cho cô ấy rất nhiều bộ, bạn bè của cô ấy hâm mộ cô ấy muốn chết, đều ước mong có một cô chị dâu tốt như chị dâu của cô ấy!

Cô ấy thực sự rất quý mến chị dâu!

Thật ra cô ấy cũng không ghét chị dâu, chỉ là lúc trước cô ấy bị lời nói của Dư Đan được cho là “chị em tốt” của cô ấy tẩy não, may mà cô ấy thức tỉnh, chị dâu cũng không trách cô ấy.

Mối quan hệ giữa con người với nhau rất diệu kỳ, trước đây đối chọi gay gắt, bây giờ lại có cùng sở thích, rất thân thiết hoà thuận.

Triệu Lị Lị là người có suy nghĩ đơn giản, rất hoạt bát, vui vẻ, thích ăn uống. Giang Noãn, Lý Nguyên Nguyên và Trang Nghiên rất thích cô ấy, coi cô ấy như em gái của họ.

Trừ Giang Noãn, không ai trong số họ nghĩ kỳ thi tuyển sinh đại học sẽ thực sự khôi phục, trong khoảng thời gian trước họ cũng đã nghe người nhà, những người đang làm việc cho chính phủ nói đang tổ chức các hội nghị và giáo dục chuyên đề về tuyển sinh đại học, nhưng họ không biết liệu nó có được thực hiện hay không.

Không ngờ nó lại được thông báo sớm như vậy, chuyện thi đại học đã như ván đã đóng thuyền!

Lý Nguyên Nguyên, Trang Nghiên, Triệu Lị Lị, Thẩm Gia Vĩ và Thẩm Gia Minh đều quyết định sẽ tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học vào hơn một tháng nữa!

Họ không khỏi cảm thấy may mắn vì đã nghe lời Noãn Noãn, học sớm hơn những người khác hơn một năm, nếu không thì bây giờ họ đã không đủ can đảm đăng ký dự thi, nếu đăng ký thi, ôn tập hơn một tháng cũng không kịp, như thế chẳng khác gì chạy gấp rút.

Giang Noãn thấy mọi người quyết tâm giành chiến thắng trong kỳ thi tuyển sinh đại học, cô mỉm cười hài lòng, cũng may ý thức của bọn họ rất cao, nếu bọn họ mà không nghe lời, không học tập thì cô có nói nhiều cũng vô ích.

Cô cũng nhận thức rõ kỳ thi tuyển sinh đại học này khác với thông lệ trước đây, năm 1977, kỳ thi tuyển sinh đại học không được tổ chức vào mùa hè mà vào mùa đông, và hơn 5,7 triệu người dự thi. Dù chỉ có chưa đến 300.000 người trúng tuyển theo cơ chế vận hành trường lúc bấy giờ, nhưng điều đó đã thôi thúc hàng nghìn người lại cầm sách lên đường nhập ngũ học tập.

Để ăn mừng kỳ thi tuyển sinh đại học khôi phục, Giang Noãn quyết định làm một bữa ăn thịnh soạn, mọi người cùng vui vẻ tụ tập!

Bây giờ thời tiết đang trở lạnh, có một nồi lẩu bốc khói nghi ngút thì còn gì bằng.

Giang Noãn đến chợ đen với các chị em, anh em họ mua nguyên liệu.

Trong lúc mua sắm thoải mái, Giang Noãn bỗng nhìn thấy Trương Hân.

Bây giờ Trương Hân vẫn dựng một quầy hàng ở chợ đen bán món đồ ăn vặt, lúc này có một người đàn ông bị gãy chân đeo khẩu trang đang đứng trước quầy hàng, anh ta ăn mặc rách rưới, Giang Noãn đứng cách bọn họ hơi xa, lúc này chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt không còn chút m.á.u của Trương Hân, như thể cô ta rất sợ người đàn ông đó.

Giang Noãn nhìn sang chỗ khác, cô không có hứng thú quan tâm tới Trương Hân.

Trên đường đi mua đồ về, họ tình cờ gặp Phạm Tề và Lộ Nhất Hoà.

Lý Nguyên Nguyên lẩm bẩm: "Oan gia ngõ hẹp." Cô ấy không thèm nhìn bọn họ, kéo Giang Noãn, Trương Nghiên và Triệu Lị Lị đi qua bọn họ.

Anh em nhà họ Thẩm có chút bối rối nhìn bóng lưng bốn người bọn họ, hai người chào hỏi hai người đối diện, khó hiểu hỏi: "Bọn họ đi cả rồi, chẳng thèm quan tâm tới các anh, có chuyện gì thế, các anh lại chọc giận họ à?"

Phạm Tề khẽ cắn răng, khẽ cau mày nghĩ cách giải thích, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu.

Anh ấy nên nói gì đây, nói mấy tháng trước trong lúc uống say anh ấy đã vô tình hôn Nguyên mặt tròn sao?

Ngày đó sau khi bị cô ấy tát, anh ấy đã tỉnh táo lại, mấy tháng nay hai người không nói chuyện, mỗi khi anh ấy muốn tìm cơ hội nói lời xin lỗi với cô ấy thì cô ấy lại tránh mặt anh ấy, không cho anh ấy cơ hội, anh ấy cũng bực bội, mấy tháng qua anh ấy cũng chẳng có tâm trạng ăn mặc chải chuốt...Tại sao hôm đó anh ấy uống say không quên hết những chuyện nhỏ nhặt kia đi, như thế sẽ coi như chưa có chuyện gì xảy ra! Tại sao anh ấy không có tửu lượng như Hứa Yến, như thế anh ấy sẽ không say và chuyện đó cũng không xảy ra...