Từ khi Hứa Yến nhận nhiệm vụ, Giang Noãn nhanh chóng trở lại cuộc sống bình thường khi còn độc thân, sau khi tan làm ở đơn vị lập tức đến tiệm may giúp đỡ.
Một thời gian trước tiệm may bắt đầu lên kế hoạch sắp xếp đơn giản, chuyển đi rất nhiều thứ, chỉ để lại máy khâu và một chiếc bàn gỗ lớn.
Mấy ngày trước Giang Noãn còn nhờ Phạm Tề và Lộ Nhất Hoà bạn chơi từ nhỏ với Hứa Yến giúp tìm một cửa hàng có thể cho thuê trên phố Hiên Minh, bọn họ đều kinh doanh trên phố Hiên Minh nên chắc chắn nắm bắt nhiều tin tức.
Ngoài ra Giang Noãn và những người khác làm đủ công việc chuẩn bị mở cửa hàng. Ví dụ, họ đã cố gắng hết sức để có được một chiếc máy khâu bướm mới 80% ở chợ đen mà không cần dùng phiếu, còn mất rất nhiều công sức gom đủ những thứ cần mua và phiếu công nghiệp mua hai chiếc máy may, sau đó họ đến cửa hàng bách hóa hào phóng mua hai chiếc máy may.
Khi những chiếc máy may được đặt ngay ngắn trong tiệm may, cả ba người mới cảm thấy có chút chân thực.
Bước tiếp theo là mua vải may quần áo theo thiết kế mới của Giang Noãn, mọi công việc chuẩn bị đang được tiến hành từng bước một có trật tự.
Hôm nay, Giang Noãn đến tiệm may sau giờ làm việc, muốn nói với Chu Hương Ngọc đã tìm được cửa hàng, ngày mai vừa vặn là ngày nghỉ, có thời gian đến xem vị trí cửa cửa hàng, nhanh chóng ổn định cửa hàng.
Cô muốn bắt đầu kinh doanh kiếm tiền nhanh, trong thời gian này, tiền tiêu như nước chảy, tất cả số tiền kiếm được trong giai đoạn đầu đã dùng hết bảy tám phần!
Ài, đúng là cái gọi trở về trước giải phóng!
Trong tiệm may có bốn người thím trạc tuổi Chu Hương Ngọc đang may quần áo, ngoài hai người thím mà Chu Hương Ngọc tìm lần trước tới đẩy nhanh tốc độ, còn tìm được thêm hai người thím nữa, chân tay nhanh nhẹn, phẩm chất con người cũng tốt, đều là những người làm tốt công việc của mình.
Chu Hương Ngọc và Ngô Tiểu Đào bận rộn cắt vải, sắp xếp quần áo.
Thấy Giang Noãn tới, mấy người trong tiệm may chào hỏi rồi tiếp tục làm việc.
Có thể nói là có cảm giác như xã súc*.
*Xã súc (社畜): ban đầu nó là một thuật ngữ xúc phạm để mô tả nhân viên văn phòng, dùng để chỉ những nhân viên làm việc ngoan ngoãn trong công ty và bị áp bức như động vật, bây giờ chỉ những công việc chiếm phần lớn thời gian.
*Xã súc (社畜): ban đầu nó là một thuật ngữ xúc phạm để mô tả nhân viên văn phòng, dùng để chỉ những nhân viên làm việc ngoan ngoãn trong công ty và bị áp bức như động vật, bây giờ chỉ những công việc chiếm phần lớn thời gian.
Giang Noãn nhanh chóng nói với Chu Hương Ngọc và Ngô Tiểu Đào về cửa hàng, Chu Hương Ngọc và Ngô Tiểu Đào nhìn Giang Noãn với đôi mắt sáng ngời.
Chuyện này thành công rồi?!
Thấy dáng vẻ bình tĩnh của Giang Noãn, bọn họ nhanh chóng kìm lại cảm giác trái tim đang đập loạn của mình, có động lực làm việc hơn.
...
Vào cuối tuần, phố Hiên Minh vẫn sôi động như cũ, Giang Noãn đưa Chu Hương Ngọc và Ngô Tiểu Đào đến chỗ hẹn với Phạm Tề và Lộ Nhất Hoà, ở nhà hàng do Phạm Tề mở.
Lúc này còn chưa tới giờ ăn cơm, nhà hàng không có người, Giang Noãn vừa liếc nhìn đã thấy Phạm Tề và Lộ Nhất Hoà đang thảnh thơi uống trà.
"Chị dâu!" Phạm Tề thấy Giang Noãn lập tức vẫy tay chào nhiệt tình.
Giang Noãn và bọn họ giới thiệu ngắn gọn về Chu Hương Ngọc và Ngô Tiểu Đào, sau đó không nói nhiều lời lập tức xuất phát đến xem cửa hàng.
Cửa hàng nằm trong hẻm buôn bán quần áo may sẵn, quy mô và bố cục của các cửa hàng ở đây đều giống nhau, không lớn nhưng cửa hàng hút khách, có một chủ cửa hàng không muốn làm nữa, muốn nhượng lại, Lộ Nhất Hoà chú ý tới lập tức vội vàng giữ lại cho Giang Noãn.
Cửa hàng nằm cuối hẻm, tuy không sôi động như những cửa hàng ở giữa, nhưng sức mua sắm của các chị em rất mạnh, đi từ đầu hẻm đến cuối hẻm là điều cần thiết còn gì? Đây hoàn toàn không phải vấn đề gì cả!
Tiền thuê cửa hàng phải trả trong nửa năm, mỗi tháng ba mươi đồng, tương đương với ba phần tư tiền công của những người lao động bình thường! Nhưng giá thuê ở đường Hiên Minh đắt đỏ, dù sao lượng người ở những nơi khác cũng không bằng được với nơi này, Giang Noãn không cần suy nghĩ nhiều đã quyết định thuê.