Dư Đan đang lơ đãng suy nghĩ mấy chuyện, tối hôm qua nhận được điện báo của Triệu Lị Lị, nói chủ nhật sẽ đến gặp cô ta!
Triệu Lị Lị đã quen biết cô ta từ lúc nhỏ, mặc dù cô ta lớn hơn Triệu Lị Lị năm tuổi, nhưng vì Triệu Lị Lị là em họ của người đó, nên cô ta đã cố gắng hết sức có quan hệ tốt với Triệu Lị Lị. Cho dù sau này Triệu Lị Lị về quê, nhưng hai người vẫn giữ thư từ liên lạc, mối quan hệ rất khăng khít.
Tuy nhiên, Triệu Lị Lị đến Bắc Kinh cũng phải mất vài tiếng đồng hồ, không biết có việc gì gấp mà phải mất công đến tìm cô ta. Đêm qua cô ta trằn trọc suy nghĩ hồi lâu, cũng không đoán được Triệu Lị Lị tìm mình làm gì.
Ngược lại cô ta lại nhớ rất nhiều chuyện lúc học cấp hai cấp ba, và người đó nữa.
"Chị Đan? Chị Đan, chị đang nghĩ gì vậy? Thứ bảy chị có đi không?" Tạ Linh cao giọng.
Dư Đan mờ mịt nhìn Tạ Linh: "Hả? Sao thế Linh Linh?"
Tạ Linh:...
Hà Văn Khiết tò mò nhìn Dư Đan: "Chị Đan, hôm nay chị sao thế, mất hồn mất vía, bọn em hỏi thứ bảy chị có đi mua sắm và xem phim không."
Dư Đan cười xin lỗi bọn họ: "Chị không sao, tối hôm qua ngủ không ngon thôi, thứ bảy sẽ đi!"
...
Bên kia Lý Nguyên Nguyên kinh ngạc xong, vẻ mặt trở nên kích động hỏi: "Chuyện xảy ra khi nào? Không phải là ngày hôm qua đấy chứ, cái con bé này, lúc trước chưa từng nghe cậu nói gì! À nói mới nhớ đồng chí Nghiêm Văn Dư ở bộ phận tài vụ bên cạnh cũng bảo tớ nghe ngóng tình hình của cậu!"
"Không chỉ thế, đồng chí Tiểu Lưu ở phòng hành chính cũng lén hỏi tớ về sở thích thường ngày của cậu!" Trang Nghiên nói thêm.
Ba người bọn họ chơi thân, còn rủ nhau đến nhà nhau chơi, bọn họ biết Giang Noãn mới từ nông thôn trở về thành phố, bọn họ cũng biết Giang Noãn chưa có người yêu, mới bao lâu đã đột nhiên có người yêu rồi, bọn họ không kinh ngạc mới là lạ!
Ai mà chẳng biết Giang Noãn là một bông hoa trong tòa nhà văn phòng này, mỗi ngày có biết bao đàn ông đến bộ phận tuyên truyền ngắm Giang Noãn! Bây giờ Noãn Noãn nói mình có người yêu, bọn họ có thể tưởng tượng ra dáng vẻ cô đơn và thất vọng của đám đàn ông đó!
Nhưng bây giờ họ đang rất tò mò không biết rốt cuộc người yêu của Noãn Noãn là người như nào? Lại có thể khiến Noãn Noãn ưu phiền cả một tuần!
"Này! Mau nói cho rõ đi nào, rốt cuộc người yêu của cậu là thần thánh phương nào? Khiến cho xuân tình của cậu bay phấp phới!" Lý Nguyên Nguyên dùng ánh mắt ép cung.
Giang Noãn nở nụ cười ngọt ngào: "Được rồi! Tớ quen anh lúc xuống nông thôn, anh ấy là quân nhân, hiện tại đã được chuyển về thủ đô, vừa mới xác nhận quan hệ!"
Lý Nguyên Nguyên hờn dỗi nhìn cô: "Noãn Noãn, bây giờ cậu không còn là quý tộc độc thân nữa. Nghiên Nghiên à, hai chúng ta cùng cảnh ngộ thì thông cảm nhau, cùng nhau hỗ trợ đối mặt với sóng gió gia đình thúc giục kết hôn."
Trang Nghiên gật đầu mạnh, hai người bọn họ còn lớn hơn Noãn Noãn một tuổi, bây giờ ngày nào cũng bị người nhà kéo đi xem mắt, nhưng đàn ông tốt khó tìm, thậm chí người mà mình thích còn khó tìm hơn.
Lý Nguyên Nguyên và Trang Nghiên nhìn nhau, hai chị em hoạn nạn có nhau thở dài.
Lý Nguyên Nguyên nghĩ tới điều gì đó, lập tức nâng cao tinh thần, nở một nụ cười xấu xa: "Noãn Noãn, cậu yêu đương rồi, thế cậu có biết điều đó có nghĩa là gì không?"
Giang Noãn thông minh gật đầu: "Mời! Tự nhiên đi!"
Lý Nguyên Nguyên cười nói: "Coi như cậu thông minh. À đúng rồi, Noãn Noãn ơi, người yêu cậu là anh quân nhân, nếu có thể cậu có thể giúp bọn tớ giới thiệu một anh chàng quân nhân có độ tuổi phù hợp với những cô gái có tuổi đang gặp khó khăn này không, anh quân nhân mạnh khỏe cường tráng, he he!"
Anh quân nhân có một thân hình đẹp và một sức mạnh tuyệt vời, nội tiết tố bùng nổ, nếu có thể lọt mắt xanh, thì cuộc sống hạnh phúc của cô ấy sắp đến rồi! He he, cô gái mê trai Lý Nguyên Nguyên nghĩ vậy.
Giang Noãn:...