Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Gái Phúc Đoàn

Chương 435




Cho nên, trong khoảng thời gian Phúc Đoàn chưa từng gây sự, lại thêm việc Vương Huỳnh sinh non cũng không phải chuyện tốt, cô bé lại bệnh nặng một trận.

Thế nhưng tâm nguyện vẫn được thực hiện.

Ngày hôm nay, thừa dịp có nhiều người, Phúc Đoàn nói chuyện này với Niên Xuân Hoa, hai người chạy tới nhà của Vương Huỳnh, mặt dày muốn thừa dịp nhiều người, nói chuyện này của cô bé ra.

Không nghĩ tới, Niên Xuân Hoa vừa mới mở miệng, nói được nửa lời: "Lần này ấy, vẫn nhờ có Phúc Đoàn nhà tôi, trước đó Phúc Đoàn nói cô ta mang thai bé trai, Phúc Đoàn ấy..."

Đáng tiếc không ai muốn nghe những lời này của bà ta.

Mọi người liếc nhìn nhau, Vương Huỳnh người ta vất vất vả vả sinh đứa nhỏ ra, một mình Phúc Đoàn nhà bà ta ra sức gì chứ?

Lại còn nhờ vào bà ta?

Mặt lớn hơn nữa cũng không phải tiêu chuẩn lớn gì.

Có mấy họ hàng là người của đội khác, không biết rõ về Niên Xuân Hoa, nhìn thấy Niên Xuân Hoa và Phúc Đoàn bị cô lập, có hơi băn khoăn, còn muốn tiếp lời.

Ngay lập tức liền có người kéo bà ấy lại, không muốn sống nữa sao? Phúc Đoàn không đàng hoàng như thế, tiếp lời với nó, nói không chừng đến một ngày nào đó bị bắt được, chết thế nào cũng không biết!

Phúc Đoàn không được chào đón ở trong bữa tiệc, cũng có chút không quen.

Cô bé ỉu xìu cúi đầu rời khỏi chỗ ngồi, muốn đi ra ngoài tìm Sở Học Văn với Sở Học Võ chơi, đúng lúc này, Phúc Đoàn nghe thấy trong phòng truyền đến âm thanh kỳ quái. "Người bên ngoài chính là Phúc Đoàn mà trong đội các con đồn tin đấy hả?" Một người phụ nữ kéo tay Vương Huỳnh, bà ta là mẹ của Vương Huỳnh, con gái sinh con, đương nhiên bà ta phải đến thăm.

"Vâng." Vương Huỳnh yếu ớt nói.

"Mẹ thấy nó này tâm không vững, mẹ nghe nói nó còn thường xuyên chơi với một đám lưu manh." Mẹ của Vương Huỳnh nói: "May mà trước đây con đã nói với chúng ta, đứa nhỏ này tâm không vững, chơi với Sở Học Văn Sở Học Võ, nháo tới mức người khác phải ly hôn. Nếu không thì, trước đây mẹ còn muốn đến để ý nó nhiều một chút, sau đó nếu có thể làm người một nhà thì tốt rồi."

Ý của bà ta là muốn tìm vợ cho cháu mình, ở nông thôn có mấy người, suốt ngày chỉ lo con trai không lấy được vợ.

Vương Huỳnh cười yếu ớt nói: "Mẹ, những lời này của mẹ, đừng nói ra bên ngoài."

Cô ta sợ cô ta xui xẻo.

Đáng tiếc, tai vách mạch rừng.

Phúc Đoàn đã nghe được.

Trong lúc này Phúc Đoàn rất hận, Vương Huỳnh này mỗi ngày đều tới lấy lòng cô bé, thì ra lại nói xấu sau lưng cô bé? Kỳ thực, điều này cũng không thể chỉ trách Vương Huỳnh, Phúc Đoàn thật sự đã làm những chuyện kia, Vương Huỳnh nhắc nhở nhà mẹ đẻ một chút, cũng không tính là sai.

Thế nhưng Phúc Đoàn là nữ chính của tiểu thuyết phúc khí, có thù ắt báo.

Lúc này cô bé thâm nghĩ, nhất định phải khiến đám người Vương Huỳnh phải trả giá thật đắt.

Phúc Đoàn yên lặng trở về, mấy ngày sau, đứa bé của Vương Huỳnh bỗng nhiên xảy ra vấn đề, con của cô ta dần dần không chịu ăn. Mẹ Vương Huỳnh cũng bị rắn căn. Lúc Trần Dung Phương nói tới chuyện này, mặt đầy u sầu.

Sở Phong với Sở Thâm thì nhiều lời hỏi một câu: "Phúc Đoàn thế nào?"

Không sai, cơ bản là vì Phúc Đoàn rất có duyên với rắn, Sở Phong với Sở Thâm liền vô ý nghĩ chuyện này có liên quan đến Phúc Đoàn. Hơn nữa, Phúc Đoàn từng tham gia buổi tiệc sinh nhật của bà Bạch.

Trân Dung Phương lại nói: "Phúc Đoàn lại bị bệnh."

Nói tới đây, còn có cái gì không hiểu?

Sở Phong quyết định rất nhanh, nói với Sở Thâm: "Đi, chúng ta đi tìm bà Bạch."

"Tìm bà ấy làm gì?"

"Chúng ta đã có thể đoán được chuyện này có liên quan tới Phúc Đoàn, thì chắc chắn bà Bạch cũng biết, bà ấy phát hiện ra lai lịch của Phúc Đoàn trước, bây giờ, sẽ bị xử lý, tuổi bà Bạch lớn như vậy rồi, anh sợ bà ấy gặp chuyện không may."