Đám người Sở Phong và Sở Thâm vẫn tiếp tục cuộc sống như lúc trước, chẳng qua là, mấy ngày nay bọn họ gặp không ít xui xẻo.
Bởi vì hiện tại, những người "tín ngưỡng" Phúc Đoàn trong đội sản xuất thứ chín ngày càng đông, năng lực Phúc Đoàn cũng bắt đầu mạnh hơn trước.
Mấy ngày nay Sở Phong và Sở Thâm đều tìm không ra thảo dược. Đám thảo dược đó cứ như mọc chân chạy trốn hai người họ vậy.
Sở Phong và Sở Thâm cũng không vì thế mà nản lòng, trong lúc cắt rau dền bọn họ đều tiện tay tìm thảo dược, cũng không cần phải lãng phí thêm thời gian.
Bọn họ tiếp tục giúp Ngụy Nguyên tìm thảo dược.
Kiên trì hơn nửa tháng,"may mắn" của Phúc Đoàn hình như sắp không chống đỡ nổi nữa.
Bởi vì thảo dược mà bọn Sở Phong và Ngụy Nguyên đang tìm kiếm, là để bổ sung vào kho của trạm y tế.
Về cơ bản, người đến trạm y tế đều khám bệnh đều không tốn phí, nhưng phải mua thuốc bên ngoài. Điều này khiến các đội viên ái ngại đến khám bệnh. Ngụy Nguyên thấy thế bèn tự mình đi tìm thảo dược.
Hiện giờ,may mắn" của Phúc Đoàn không ngừng làm khó dễ Sở Phong, Sở Thâm. Lại vào lúc ngày đông trời rét buốt, không ít đội viên mắc bệnh. Không có thảo dược chữa bệnh, lại không đành lòng mua thuốc đắt tiền, thế là các đội viên ùn ùn kéo nhau bệnh càng thêm nặng.
Trước tình cảnh như thế, Phúc Đoàn bệnh nặng một trận. Nghe một kẻ lấy lòng từng đến nhà Phúc Đoàn thăm bệnh lảm nhảm kể lại: "Phúc Đoàn ở nhà bị sốt đến hồ đồ luôn rồi."
"Miệng cô ta không ngừng kêu gào: Được, được, có thể hái thuốc rồi. Không khiến bọn họ xui xẻo nữa, không khiến nữa."
"Dù gì cũng là lời nói nhảm lộn xộn."
Những người lấy lòng Phúc Đoàn đa số đều là những kẻ có vấn đề về nhân phẩm, cũng khó trách kẻ mồm mép này "ăn hai đầu".
Một mặt giao thiệp tốt với Phúc Đoàn, một mặt khác lại lấy lòng các đội viên khác.
Từ đó về sau, việc hái thảo dược của Sở Phong, Sở Thâm bình thường trở lại.
Sở Thâm nghe xong toàn bộ câu chuyện, lại chỉ lạnh nhạt nói một câu: "Thực sự nghĩ cô ta là thân thánh ư?"
Còn muốn khiến cho người khác luôn gặp xui xẻo, khống chế vận mệnh của người khác?
Sở Thâm cười lạnh: "Cô ta là thần thánh, sẽ đi giao thiệp với thân. Cô ta là quỷ, sẽ đi giao thiệp với quỷ. Ở đây hại người phàm, tôi chờ xem cô ta bao giờ thì chết."
Lời nói của Sở Thâm không khỏi có mấy phần tàn độc.
Sở Phong cũng để mặc anh ta phát tiết. Không trút hết lửa giận ngược lại sẽ dồn nén thành vấn đề tâm lý.
Đối với cách nói của Sở Thâm, Sở Phong cũng có suy nghĩ của riêng mìn. Kiểu năng lực của Phúc Đoàn quả thật giống như thần - quỷ.
Thế nhưng, nếu cô ta là thần, cô ta dường như không thể phân rõ thị phi. Để loại sức mạnh của thần này rơi vào tay một cô bé, chi phối vận mệnh của người khác, có thật sự đúng đắn? Một vị thần vô tri, càng khiến người ta thấy sợ.
Còn nếu cô ta là quỷ, sao cô ta lại có thể xuất hiện dưới ánh nắng mặt trời.
Chẳng qua là, lời vừa rồi của Sở Thâm đã nhắc nhở Sở Phong: "Hại người phàm, Phúc Đoàn sẽ phải chết."
Lần này, Phúc Đoàn không để cho bọn họ hái được thảo dược, liên lụy đến người khác. Phúc Đoàn liên bị bệnh đến mức hồ đồ luôn rồi.
Sở Phong ngẫm nghĩ, hiện tại Phúc Đoàn nhận được sự tin tưởng của nhiều người. Cứ kéo dài như vậy, đợi đến khi Phúc Đoàn hiểu rõ nên làm thế nào để sử dụng đúng cách "may mắn" của cô ấy, bọn họ ắt gặp tai ương.
Buộc phải chủ động tấn công trước.
Đây là lân đầu tiên Sở Phong chủ động tấn công Phúc Đoàn. Cô dựa theo đặc tính "may mắn" của Phúc Đoàn, trong lòng âm thầm vạch ra kế hoạch.
Cùng lúc đó, Sở Phong mang theo Sở Thâm đi tìm Diệp Quân Chi.
Cô không mang theo Tam Ni, bởi vì Tam Ni ở cùng Bạch Giai Tuệ. Nếu như có chuyện gì xảy ra, Sở Phong không cách nào chăm sóc tốt được cho cô ấy.