Thập Niên 70: Xuyên Thành Bạn Thân Nữ Chính

Chương 91




Bác gái họ Lý nhìn xung quanh: "Cháu thật sự có thịt? Bà thả nhẹ âm thanh."Chúng ta có thể đến chợ đen bàn giá cả, thím mua cho cháu." Bác gái họ Lý nói với Lâm Dư Dư, tất nhiên là không sợ Lâm Dư Dư bí mật báo cáo gì đó. Đầu tiên, nhà bà ta có quan hệ rộng. Thứ hai là nói chuyện chứ không có chứng cứ? Thứ ba, bà ta và Lâm Dư Dư không oán không thù, đáng giá bí mật báo cáo linh tỉnh sao? Thứ tư, nếu bà ta bị báo án thì nhiều nhất là tịch thu đồ vật đã mua, không còn gì khác. Chợ đen mua bán khác với thương gia làm ăn mua bán để kiếm tiên.

Lâm Dư Dư: "Là món ăn hoang dã trên núi, thím thấy sao? Ví dụ thỏ hoang, gà rừng linh tinh." Thật ra còn lợn rừng cũng có thể giết nhưng cô không có tài giết lợn.

Bác gái họ Lý muốn, sao lại không cần?"Muốn muốn, cháu có bao nhiêu?"

Lâm Dư Dư cười lắc đầu: "Thím muốn bao nhiêu?"

Bác gái họ Lý: "Vậy thím hỏi một chút, khi nào cháu đưa được? Ai nha, thím muốn ăn thịt thỏ, nửa năm trước được ăn một chút thịt thỏ do thím có vận khí tốt mua được ở chợ đen. Sau này, thím không có đụng tới nhưng thịt thỏ đúng là rất ngon, rất non, ngon hơn so với thịt heo."

Lâm Dư Dư: "Vậy tuần sau thím có lộc ăn."

Lý bác gái: "Phải đợi tuần sau sao? Xác định có sao?"

Lâm Dư Dư: "Cháu cần nghỉ một tuần mới đưa hàng tới được, ngày thường còn phải đi làm nên thím thấy được chứ?"

Bác gái họ Lý: "Có thể có thể, sao không được? Khi nào chúng ta giao dịch?"

Lâm Dư Dư: "Tuần sau, cháu sẽ đưa cho thím hai con thỏ nặng hai cân, thím trả tiên hai cân thịt thỏ và phiếu khác. Nếu là phiếu đường và phiếu gạo thì cho cháu một cân. Nếu là phiếu công nghiệp thì cho cháu một cái. Nếu là phiếu vải, phiếu giấy, phiếu dầu,... đến lúc đó lại nói sau, thím thấy sao? Nhưng mà trước mắt thì cháu cần phiếu công nghiệp nhất vì cháu muốn mua một cái ấm nước."

Bác gái họ Lý: "Không thành vấn đề. Vậy tuần sau cháu tới nhà thím nhé..."

Lâm Dư Dư nói ít chuyện với bác gái họ Lý, trong lúc nói chuyện thì Lâm Dư Dư còn biết nơi tổ chức chợ đen. Sau khi thương lượng tốt, hai người liền tách ra, Lâm Dư Dư mang theo Tiểu Ôn Lễ vào Cung Tiêu Xã.

Trong Cung Tiêu Xã mấy người bán hàng đang rất nhàn nhã, thậm chí có người bán hàng đang may vải.

"Em gái, em tới rồi?" Lâm Dư Dư nhận ra người bán hàng đang gặm hạt dưa ở đẳng kia. Người đó vừa liếc mắt liền thấy Lâm Dư Dư tới.

Ý nghĩ đầu tiền của người bán hàng khi nhìn thấy Lâm Dư Dư, cũng giống như thím Lý, cô ta cảm thấy Lâm Dư Dư lại đến đổi phiếu thịt, cho nên rất nhiệt tình nói: "Em gái, hôm nay vẫn đến đổi phiếu thịt sao?" Cô ta dùng phiếu thịt nà Lâm Dư Dư đổi để mua thịt về cho gia đình, cuối cùng cũng khiến mọi người trong nhà đỡ thèm. Hơn nữa có thể mua được thịt, bà cụ ở nhà cũng càng coi trọng cô ta hơn. Nhưng, quan hệ mẹ chồng-nàng dâu ở nhà cô ta vẫn luôn tốt đẹp, rốt cuộc cô ta cũng là người bán hàng của Cung Tiêu Xã, người nhà chồng sao có thể không cho cô ta sắc mặt tốt?

Lâm Dư Dư nói: "Không có phiếu thịt, tuần sau trong nhà em sẽ giết gà, nếu chị muốn, em có thể để cho chị nửa con. Nửa con sẽ tâm khoảng hai cân, hơn nữa cũng đã xử lý sạch sẽ." Lâm Dư Dư nói rất nhỏ, người khác sẽ không nghe được rõ ràng, hơn nữa bên cạnh bọ họ lại không có ai.

Mặc kệ là thịt gà hay thịt lợn, thì giá cả trên thị trường vẫn như nhau, chỉ là thịt gà sẽ ăn ngon hơn thịt lợn. Người bán hàng nghĩ đến món canh gà hầm, liền không nhịn được chảy nước miếng. Lại nói, gia đình bọn họ cũng có thể mua thịt mỗi tuần một lần. Cô ta làm việc cho Nhà nước, tiền lương một tháng được hơn 20 tệ, chồng cô ta làm công nhân, lương một tháng cũng được gần 40 tệ, một tuân một bữa thịt, cũng chỉ mất 1 tệ nên bọn họ cũng dám ăn. Hơn nữa điều kiện của gia đình hai bên đều tốt, nếu điều kiện không tốt, một người phụ nữ như cô ta cũng không thể đến Cung Tiêu Xã làm người bán hàng.

Hơn nữa, với hai cân, cô ta có thể lấy một cân mang vê.

Nghĩ vậy, người bán hàng vui vẻ đáp: "Vậy quá tốt rồi."

Lâm Dư Dư lại thần bí nói: "Mỗi chủ nhật đều có thể đưa cho chị, chị muốn không?”