Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thập Niên 70: Xuyên Thành Bạn Thân Nữ Chính

Chương 67




Lâm Dư Dư nói: "Thím đừng khách khí, kỳ thật ta cũng không có làm gì cả, tôi chỉ viết sự thật mà thôi, đến nỗi phần công tác này, cũng không phải tôi có thể an bài. Nhưng tin tưởng lãnh đạo an bài phần công tác này, khẳng định đã trải qua suy xét, cũng đã trải qua điều tra. Tuy đồng chí Phạm Quốc Đống trước kia còn chưa có trưởng thành, nhưng hiện tại đã trưởng thành và hiểu chuyện, làm chuyện tốt, cũng tích cực làm việc, nhất định là nhờ vào sự thay đổi của đồng chí Phạm, lãnh đạo cũng đã điều tra qua, cho nên mới cho anh phần công tác này. Bất quá, đồng chí Phạm Quốc Đống muốn bảo trì loại trạng thái này, về sau cũng tiếp tục cố gắng a. Bởi vì tôi nghe nói nếu ở nhà xưởng có biểu hiện không tốt, cũng sẽ bị khai trừ."

Tiên Cúc Phân: "Về sau ta nhất định quản lý nó thật chặt chẽ, nếu nó dám làm mất cái công tác này, xem tôi có đánh chết nó hay không."

Phạm Quốc Đống nhìn vẻ mặt hung dữ của mẹ hắn, có chút sợ hãi, hắn lớn tiếng nói: "Về sau con nhất định sẽ càng thêm nỗ lực, mẹ, mẹ yên tâm, con... Con sẽ cho mẹ một cuộc sống tốt, sẽ không lại để cho những người khác giêu cợt mẹ, khinh thường mẹ." Nói đến cái này, đôi mắt anh cũng ửng đỏ.

Lâm Dư Dư: "Về sau, chúng ta cùng nhau phát triển thôn Phạm gia ngày càng tốt, tranh thủ làm cho thôn Phạm gia đạt được bình chọn đại đội sản xuất văn minh, làm thôn Phạm gia có càng nhiều công nhân."

Đại đội trưởng: "Đồng chí Lâm Dư Dư nói không sai, chúng ta cần phải phát triển thôn Phạm gia càng ngày càng tốt, tranh thủ làm cho thôn Phạm gia được bình chọn thành đại đội sản xuất văn minh, làm thôn Phạm gia có càng ngày càng nhiều công nhân, mọi người yên tâm, chỉ cần mọi người làm tốt, tôi cùng thư ký đều xem ở trong mắt, chúng ta sẽ không bỏ lỡ điều tốt mà mọi người làm."

Lâm Dư Dư cảm thấy đại đội trưởng thật sự không sai, ông rất hiểu lý lẽ, nắm rõ được việc lớn, cũng nghe được lời khuyên bảo của người khác. Sau khi hội nghị chấm dứt, không sai biệt lắm là đến thời gian làm việc, không ít người vây quanh Tiên Cúc Phân, có người còn muốn làm mai cho Phạm Quốc Đống. Lâm Dư Dư đi văn phòng thôn ủy, tìm đại đội trưởng báo danh tham gia kỳ khảo hạch nhân viên y tế của sở y tế trấn trên.

Cô báo danh xong bước ra, thấy có vài cái thanh niên trí thức đứng ở bên ngoài, Lâm Yến cũng ở đó."Yến Tử, cậu chờ tớ a?"

Lâm Yấn tiến lên, ôm cánh tay của cô: "Đúng vậy, cậu báo danh a?”

Lâm Dư Dư: "Ừ, đại đội trưởng nói hai ngày sau muốn đi sở y tế trấn trên tham dự kỳ thi, nếu thi đậu, tớ mời cậu ăn cơm."

Lâm Yến: "Gấp gáp như vậy a, vậy cậu có sách vở liên quan tới phương diện này sao? Nếu không có sách thì làm sao bây giờ? Không bằng tìm bác sĩ của đại đội bên cạnh mượn vài cuốn sách xem đi?" Kỳ thật Lâm Yến cũng không ôm hy vọng gì đối với Lâm Dư Dư, cô cảm thấy Lâm Dư Dư có thể chữa Lý Thu Hồng hết bệnh có thể là do may mắn đi, có lẽ bệnh của Lý Thu Hồng cũng không nghiêm trọng như vậy.

Lâm Dư Dư: "Không cần, đại đội chúng ta có cái danh ngạch này, đại đội bên cạnh khẳng định cũng sẽ có, nói không chừng thanh niên trí thức bên kia cũng đi tìm bác sĩ, chúng ta là mối quan hệ cạnh tranh đấy." Lại nói, nhân viên y tế càng nhiều, đối với bác sĩ đại đội ảnh hưởng cũng càng lớn, kiếm tiên sẽ càng ít, có lẽ bác sĩ đại đội cũng không hy vọng người khác thi đậu trở thành nhân viên y tế. Bất quá đây chỉ là cô tự ngẫm nghĩ, không có nói ra ngoài. Bởi vì cô không nghĩ người ta xấu xa tới như vậy.

Lâm Yến: "Cậu nói cũng có đạo lý."

Lâm Dư Dư: "Hai ngày này cậu thế nào? Làm việc vất vả không?"

Lâm Yến: "Thật vất vả, eo đau lưng đau, toàn thân đều đau đến không chịu được, so với lúc trước cậu giúp tớ làm việc, càng vất vả đi?"

Lâm Dư Dư: "Lúc vừa mới bắt đầu làm xác thật có chút không quen, cũng vất vả, nhưng cậu là bạn của tớ, chút vất vả này không tính là gì." Cô nói chính là lời nói thật, cũng là vì nguyên chủ nói. Tuy nguyên chủ ở nhà cũng là làm việc, nhưng cũng chỉ là nấu cơm, giặt quần áo linh tinh, bởi vì nhà của nguyên chủ ít người, cho nên nguyên chủ cũng không vất vả như lúc xuống ruộng cày cấy. Huống chi, sau khi nguyên chủ hoàn thành nhiệm vụ của bản thân, còn giúp Lâm Yến làm việc, cô ấy thật sự thực vất vả. Chỉ là cô ấy chưa bao giờ nói ra, bất quá nguyên chủ đã không còn nữa, Lâm Dư Dư vẫn lựa chọn nói ra chân thật cảm thụ của nguyên chủ.