Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thập Niên 70: Xuyên Thành Bạn Thân Nữ Chính

Chương 230




Cục điện lực làm công trình, hàng năm đều chạy bên ngoài, nơi nào muốn mở điện, bọn họ liên đến nơi đó, trên cơ bản vừa đi chính là hơn nửa năm thậm chí hơn một năm, nhưng mà... thôn Phạm gia là nơi làm cho bọn họ cảm thấy, nơi này có chỗ ngủ thoải mái nhất, đồ ăn ăn ngon nhất. Tuy rằng không có thịt, nhưng cách vài ngày là có canh trứng gà, mỗi tuần sẽ có canh cá, mỗi tháng còn có canh gà rừng.

Có chút người nghĩ, dứt khoát định cư ở nơi này không đi rồi. Bất quá cũng chỉ là ngẫm lại mà thôi, tìm chút niềm vui trong cuộc sống.

"Đồng chí Lâm Dư Dư”" Hà Quang Minh thấy cô lại đây, còn xách theo đồ vật, vội vàng đi về phía cô,"Tới xem công trình sao?" Nói, vươn tay cầm thùng gỗ trong tay cô.

Nhoáng cái mà công trình đã qua bốn tháng, bọn họ tới hồi tháng 2, nơi đây nói tháng 2 là tháng 2 âm lịch, còn dương lịch là tháng 3, mà hiện tại đã trải qua bốn tháng, đó chính là tháng 7 dương lịch, đúng vào thời điểm nóng nhất trong năm. Bất quá, mọi người vẫn làm việc hừng hực, khí thế ngất trời.

Lâm Dư Dư: "Mang đến cho mọi người chút trà nho khô, có hơi chua, hương vị thực không tôi, mọi người tới uống chú trà, nghỉ ngơi một chút đi."

Hà Quang Minh: "Mọi người nghỉ ngơi một chút." Công việc mở điện là một công việc rất gian khổ, bởi vì muốn đóng cọc, làm cột đá, cho nên mọi người đều vô cùng vất vả.

Mấy vị nam đồng chí tụ đến cùng uống trà, nữ đồng chí múc cho bọn họ mỗi người một cốc trà.

Hà Quang Minh: "Vị trà chua chua, uống khá ngon đó."

Lâm Dư Dư: "Cái thời tiết này, uống chút chua chua có thể giảm khát." Hà Quang Minh vừa uống trà, vừa liếc trộm Lâm Dư Dư, nếu như nói lúc ở nhà chị dâu họ, lần đầu gặp Lâm Dư Dư, anh cảm thấy cô gái này có điểm bất đồng với các cô gái khác, mà cái loại bất đồng này chỉ là cảm giác mà thôi, nhưng đến hiện tại, anh triệt để phát hiện, loại bất đồng này xuất phát từ điểm nào.

Lâm Dư Dư rất lợi hại, có rất nhiều hiểu biết, thái độ của cô khi đối xử với mọi người đều rất tốt, phi thường thân thiết, khác xa mấy tên bác sĩ mắt cao hơn đầu người. Lúc cô an ủi các bạn nhỏ cũng rất có kiên nhẫn, thực ôn nhu. Một Lâm Dư Dư như vậy, vì sao nhất định phải ở lại thôn quê đâu? Chẳng lẽ ở chỗ anh không tốt sao? Giống như bao phụ nữ khác, sau khi kết hôn, không phải nên đi theo người đàn ông của mình sao?

Hà Quang Minh: "Đồng chí Lâm Dư Dư, cô còn nghĩ vê..."

"Bác sĩ Lâm... Bác sĩ Lâm..." Có một đứa bạn nhỏ chạy tới, dọc đường còn thở phì phò,"Bác sĩ Lâm, Oản Đậu té xỉu rồi."

Lâm Dư Dư lập tức đứng dậy: "Mau dẫn chị đi nhìn xem."

Oản Đậu là một cậu bé thường hay chơi cùng nhóm người Tiểu Ôn Lễ, cho nên Lâm Dư Dư rất quen thuộc.

Lâm Dư Dư đi tới nhà Oản Đậu, người nhà Oản Đậu cũng vừa trở về, có người xuống ruộng, có người lên núi. Bà nội của Oản Đậu vừa nhìn thấy Lâm Dư Dư, hai mắt ửng hồng, nói: "Bác sĩ Lâm cháu mau đến xem xem, Oản Đậu té xỉu rồi."

Lâm Dư Dư bước vào phòng, nhìn Oản Đậu đang nằm trên giường, sắc mặt hồng nhuận, cô sờ trán Oản Đậu, phát sốt rồi. Tuy nói hiện tại là mùa hè, rất nhiều trẻ con sẽ dễ bị cảm nắng, nhưng cho dù là cảm nắng cũng không đến mức sốt cao tới như vậy a."Gần đây Oản Đậu có chỗ nào không thoải mái không?"

Bà nội Oản Đậu do dự một chút: "Thằng bé... Thằng bé a, hai ngày này khóc rất nhiều, nói trứng trứng phía dưới rất đau, thím nghĩ có khả năng thằng bé chạy đi đâu chơi rồi bị sâu cắn, nên cũng không để ý, mấy đứa trẻ nông thôn chúng ta thường xuyên cởi trần cởi truông chạy ra ngoài chơi, bị cắn cũng không có vấn đề gì, chịu đựng hai ngày thì tốt rồi."

Lâm Dư Dư trực tiếp cởi quần của Oản Đậu ra xem, nhìn thấy phía dưới sưng rất †o, cô nhìn một chút: "Lập tức đưa đi bệnh viện."

"Dư Dư..." Dư Văn Khánh cõng hòm thuốc chạy tới,"Đứa nhỏ thế nào rồi?"

Lâm Dư Dư: "Ta hoài nghi là bệnh sa nang* ở trẻ em, nhưng tình huống có chút nghiêm trọng, Oản Đậu đã đau vài ngày, bình thường gặp trường hợp này phải lập tức đưa đi bệnh viện."

*bệnh sa nang ở trẻ em./ J LXiS: triệu chứng sưng tinh hoàn ở trẻ em.