Thập Niên 70: Xuyên Thành Bạn Thân Nữ Chính

Chương 225




Chương Long vừa nghe liên hiểu rõ: "Em sẽ không bỏ vợ bỏ con, nếu bọn họ nguyện ý, em sẽ dẫn theo bọn họ về thành, chờ em tốt nghiệp đại học, em sẽ kiếm tiền chăm sóc bọn họ. Nếu bọn họ không muốn về thành, vậy bọn họ cứ tiếp tục ở lại nơi này, mỗi tháng em sẽ viết thư gọi điện thoại cho bọn họ, chờ đến ngày nghỉ, em liền về thăm."

Nghe được đáp án này, Lâm Dư Dư cũng khá vừa lòng: "Vậy nếu bọn họ không cho em tham gia thi đại học thì sao? Em sẽ từ bỏ sao?"

Vấn đề này có hơi khó, sự việc còn chưa phát sinh, không dễ đưa ra câu trả lời. Chương Long suy nghĩ một hồi lâu: "Em sẽ không từ bỏ, em sẽ tham gia thi đại học, em cũng sẽ nỗ lực thuyết phục bọn họ, để cho bọn họ tin tưởng em."

Lâm Dư Dư: "Vậy được rồi, em cùng Phạm Mỹ Lan ở bên nhau đi, nhưng em phải viết thư báo với chú Chương một chút, đã có người yêu thì phải nói cho người lớn trong nhag biết, đây là sự tôn trọng và có trách nhiệm với nữ đồng chí. Bất quá trong lúc yêu nhau, không được chiếm tiện nghi của nữ đồng chí, muốn tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận của mình, làm một người quân tử." Bởi vì cái niên đại này quá hà khắc với nữ đồng chí rồi, tuy trước mắt Chương Long không giống tra nam, nhưng để phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, cô không muốn Phạm Mỹ Lan chịu tổn thương.

Chương Long: "Dạ, hiện tại em đi tìm Mỹ Lan, báo cho cô ấy biết tin tốt này."

Lâm Dư Dư nhìn Chương Long tung tăng nhảy nhót rời đi, cô lắc đầu. Thiếu niên tuổi 18, vẫn là đứa trẻ a. Tuy tuổi cô cũng không lớn, nhưng đã trải qua mạt thế, trải qua chuyện xuyên sách, tâm tính của cô đã không ở cái độ tuổi này.

Chương Long lặng lẽ đi vào nhà thư ký: "Đồng chí Phạm Mỹ Lan, có nhà không?”

Lúc này nhà thư ký cũng không có ai, bởi vì hôm nay là ngày phân chia thịt, mọi người đều đi sân lớn xem náo nhiệt. Phạm Mỹ Lan đang ở nhà quét tước dọn vệ sinh, bình thường người nhà nông vào thời điểm ăn tết, đều sẽ tổng vệ sinh nhà cửa. Nghe được thanh âm của Chương Long, Phạm Mỹ Lan từ phòng trong chạy ra, cô nhìn xung quanh, vội vàng đi ra ngoài hỏi: "Sao anh lại tới đây?" Lại sợ bị người nhìn thấy rồi buông lời đàm tếu, cô có chút cẩn thận.

Chương Long nhếch môi, lộ ra hàm răng trắng sáng, bộ dạng vô cùng vui mừng: "Đồng chí Phạm Mỹ Lan, anh đã nói với chị anh chị anh nói em là một cô gái tốt, yêu cầu anh phải có trách nhiệm, có tinh thân đảm đương cùng em ở bên nhau."

Phạm Mỹ Lan đầu tiên là sửng sốt, sau đó vô cùng vui vẻ, hỏi: "Thật vậy chăng? Bác sĩ Lâm đồng ý rồi sao?"

Chương Long: "Đương nhiên, bằng không anh nào dám chạy tới a."

Phạm Mỹ Lan cười đến thật xán lạn.

Chờ nhóm người vợ của thư ký xách thịt vê, Phạm Mỹ Lan liền bước đi: "Mẹ, từ hôm nay trở đi, con chính thức có người yêu."

Vợ của thư ký vừa nghe liên hỏi: "Tiểu Chương cùng con quen nhau sao? Thằng bé hỏi qua bác sĩ Lâm rồi à?"

Phạm Mỹ Lan: "Dạ, Chương Long nói bác sĩ Lâm đồng ý rồi."

Vợ của thư ký: "Vậy thì tốt quá, con đó, phải bắt được trái tim của Tiểu Chương, bác sĩ Lâm là người có quy tắc, Chương Long đi theo cô ấy, nhận được sự dạy dỗ của cô, đương nhiên cũng không phải loại người nói một đằng làm một nẻo, mẹ nói cho con nghe này, tất cả các nam đồng chí trong thôn chúng ta trong thôn, bao gồm cả thanh niên trí thức, chỉ có Tiểu Chương là tốt nhất, thằng bé có chị gái là bác sĩ Lâm, tuy không phải cùng cha cùng mẹ, nhưng thấy thằng bé và bác sĩ Lâm cùng nhau ăn cơm, cảm tình của hai chị em khẳng định cũng rất tốt, cho nên nếu con gả cho Tiểu Chương, vậy cũng là em dâu của bác sĩ Lâm. Hơn nữa Tiểu Chương ở nơi này không có trưởng bối, con gả cho thằng bé, sẽ không có ai quản lý con, mà con cũng không cần hầu hạ ai, đến lúc đó các con ở chỗ này xin một miếng đất, xây một gian nhà nhỏ, cuộc sống của hai vợ chồng sẽ thoải mái hơn rất nhiều."

Lại nói, xưởng rượu của bác sĩ Lâm Khẳng định cần có người thân cận hỗ trợ, con gái trở thành vợ của Chương Long, ở phương diện tuyển chọn người giúp đỡ, có thể không ưu tiên suy xét con gái bà sao?

Đương nhiên, tiền đề là con gái bà không tồi, thì có thể ưu tiên suy xét con gái bà một chút, cũng không có vấn đề gì.

Phạm Mỹ Lan: "Dạ, con sẽ nghe lời mẹ dặn."