Thập Niên 70: Sống Lại Làm Giàu

Chương 93




Chị hai nở nụ cười: “Thím sáu, em đang mang thai, chuyện như thế này em đừng để vào trong lòng, nào nào, chúng ta ăn đi, ngày vui như thế này thì nói mấy chuyện vui vẻ một chút!”

“Đúng đúng, mọi người nói chút chuyện vui vẻ đi.”

Những người ăn bữa cơm này đều rất thỏa mãn, ăn uống no say rồi ai về nhà nấy, bốn chị em dâu cùng nhau quay về, chị ba nói: “Chị hai, chị nhìn thấy rồi nhỉ, mẹ ruột của Mã quả phụ kia không phải là một người tốt.”

Chị hai cười nói: “Còn không phải sao, nhìn như vậy là biết rồi, một tháng này bác Lý đó có lẽ phải chịu đựng không ít.”

“Đúng vậy, bữa ăn này toàn bộ đều là do Lý Qua Tử và mẹ anh ta lo liệu, mẹ ruột của Mã quả phụ đó còn không xuống giường, lúc em đi xới cơm còn nghe thấy bà ta ở trong phòng nói là bê cơm lên đây, tôi ăn cơm ở đây, chị nói xem, người ở cữ không phải là bà ta, bà ta còn không thèm xuống ăn!” Chị ba bất bình nói: “Tên Lý Qua Tử đó cũng là đồ ngu, còn điên rồ bê đồ ăn lên, nếu là em, không ăn thì đổ!”

Chị hai bật cười: “Chứ còn sao nữa, con gái nhà người ta đã sinh ra con trai, là người có công đó, bây giờ không vênh váo thì còn khi nào vênh váo nữa? Em cũng không cần tội nghiệp cho bác gái Lý, Mã quả phụ đây là sinh ra con trai, chứ nếu sinh ra con gái thì em xem bà ta có chăm sóc không? Ban đầu Lý Qua Tử chia ra ở riêng mà bà ta đã không vui rồi, nói cái gì nhỉ, khi đó tôi đã bị mẹ chồng sai khiến nửa đời người, bây giờ cũng phải đổi lại tôi sai khiến con dâu chứ, sao có thể chia ra ở riêng được? Nếu không phải Lý Qua Tử bị què, khó lấy vợ, có thể bảo bọn họ ở riêng, thôi bỏ đi!”

Chị hai nói xong thì bĩu môi.

Chị ba gật đầu nói: “Chị hai nói vậy cũng phải.”

Chị tư ở phía sau nghe thấy vậy, tự nhiên lại bắt được trọng điểm mà mình muốn. Mã quả phụ này có thể vênh váo như vậy hoàn toàn dựa vào việc sinh con trai, chị ta không nhịn được liên tưởng đến bản thân mình, mặc dù đẻ ra liên tiếp hai đứa con gái nhưng mẹ chồng lại không nói gì chị ta, nhưng nếu sinh được con trai thì chắc chắn sẽ khác.

Lần này nhất định là con trai, bắt buộc phải là con trai!

Đôi mắt chị tư chuyển động, nói với Diệp Sở Sở đang đi bên cạnh mình: “Thím sáu, em cũng đang mang thai đúng không?”

Diệp Sở Sở gật gật đầu: “Bác sĩ nói là hơn một tháng rồi ạ.”

Chị tư trìu mến nói: “Chị hơn hai tháng rồi, chúng ta bước trước bước sau vừa hay làm bạn với nhau.”

Diệp Sở Sở cười nói: “Đúng vậy, đến lúc đó hai đứa bé cũng có thể chơi cùng nhau.”

“Đúng đúng.” Chị tư phụ hoạ, lại nói tiếp: “Thím sáu này, khi nãy em cũng nghe nói đến chuyện kia rồi, đi bệnh viện có thể kiểm tra được là sinh con trai hay con gái ấy, em có thể đi kiểm tra thử không?”

“Hả?” Diệp Sở Sở hơi sửng sốt, ngay sau đó đã hiểu được ý của chị tư: “Chị tư muốn đi ạ?”

Chị tư thở dài: “Chị không thể so với em được, em mới là đứa thứ nhất nên con trai hay con gái đều được, nhưng chị là đứa thứ ba rồi, nếu lại là con gái, haiz, vậy thì biết làm sao!”

Diệp Sở Sở cẩn thận nói: “Chị tư, nếu là con gái, chị sẽ không thể không cần đó chứ?”

“Sao có thể được, cho dù là con trai hay con gái thì đều là máu mủ trên người chị mà, sao có thể không cần được. Chị chỉ là muốn biết trước thôi, nếu không thì trong lòng không yên tâm.” Chị tư vuốt ve bụng mình rồi nói.

“Nếu đều cần thì còn kiểm tra làm gì, đến lúc đó sinh ra rồi sẽ biết mà.” Diệp Sở Sở khó hiểu.

“Nhưng đến lúc đó thì muộn rồi.” Chị tư ngẫm nghĩ rồi thấp giọng nói: “Thím sáu, chị sẽ không giấu em đâu, nếu như biết trước là con gái thì chị sẽ đến nhà chị cả của chị ở cữ.”

Diệp Sở Sở càng không hiểu, câu nói này là có ý gì?

Chị tư nói tiếp: “Đến lúc đó sinh ra rồi thì nhờ chị cả của chị tìm cho đứa bé một gia đình tốt, tìm hiểu rõ tận gốc rễ, chị cũng có thể biết được đứa bé có sống tốt hay không.”

“Hả?” Diệp Sở Sở há hốc mồm, còn có thể như vậy ư?

Chị tư tỏ vẻ đáng thương nói rất nhiều điều, nhưng chỉ có một mục đích duy nhất, đó là nhờ Diệp Sở Sở thuyết phục Triệu Văn Thao giúp chị ta đi bệnh viện tìm người, siêu một chút xem đứa bé trong bụng là con trai hay con gái.

“Thím sáu này, chú sáu thường chạy đôn chạy đáo ở bên ngoài, đường rộng, quen biết nhiều người, chú thím giúp chị, bao nhiêu tiền tụi chị trả, tuyệt đối sẽ không để các em chi tiền.” Chị tư khẩn khoản nói.

Diệp Sở Sở không muốn đồng ý, nói: “Chị tư, không phải không giúp, Văn Thao cũng thường vào trong huyện, nhưng anh ấy làm gì quen người làm trong bệnh viện, anh ấy cũng không vào bệnh viện để bán đồ.”

Chị tư lại không cho là vậy: “Em ấy vào trong huyện bán đồ, sao có thể không gặp được bác sĩ của bệnh viện trong huyện chứ, em nói đúng không? Bác sĩ cũng phải ăn rau chứ, nói không chừng có quen biết đó. Cho dù không phải là bác sĩ thì y tá cũng được, người trông cửa cũng được! Em không biết thôi, chị nói em nghe, ở nơi đó bên trên chỗ quét rác cũng có người, không có ai là không vào được!”

Chị tư cứ quấy rầy khiến Diệp Sở Sở cảm thấy hơi phiền, cô dứt khoát nói: “Chị tư, chị đừng nói nữa, em không làm chuyện thất đức như vậy đâu.” Chị tư nhất thời nghẹn lại, nhưng không hề tức giận, vẫn nói: “Chị mới được hơn hai tháng, muốn siêu cũng phải khoảng ba tháng, không vội, em cứ nghĩ đi.” Diệp Sở Sở cảm thấy bản thân không nên nói nhiều với chị tư nữa, mặt lạnh đi: “Không cần nghĩ nữa, chị tư, Văn Thao cũng sẽ không làm thế đâu, em về trước đây”. Cô nói xong, chào hai chị dâu rồi rời đi. Chị hai đi ở phía trước, lời nói của chị tư lại không hề nhỏ chút nào nên chị ta đều nghe thấy, trong lòng chị ta thầm chế giễu, khi nãy trên bàn ăn người ta đã nói rất rõ ràng rồi, cô còn nhờ người ta giúp siêu, đầu óc bị làm sao vậy!

Chị ba cũng nghe được loáng thoáng vài câu, trong lòng có chút đồng cảm với chị tư, hi vọng lần này chị tư có thể sinh được con trai, nếu không thì không biết làm sao.

Buổi tối Diệp Sở Sở nói với Triệu Văn Thao về yêu cầu của chị tư, hơi tức giận nói: “Anh nói xem chị tư sao có thể như vậy chứ, cho dù là con trai hay con gái thì đều là máu mủ do chị ấy thân sinh, tại sao lại có hai kiểu đối xử chứ.”

Triệu Văn Thao nói: “Đừng quan tâm đến chị ấy, chị ấy muốn sinh con trai đến điên rồi! Em cứ xem đi, chị ấy càng muốn như vậy thì càng sinh con gái thôi!”

Lời nói này của Triệu Văn Thao cũng không sai, nhưng sao Diệp Sở Sở nghe xong lại cảm thấy hơi không quen. Nhưng cô cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ hỏi: “Nếu chị tư đi bệnh viện kiểm tra rồi phát hiện là con gái thì phải làm sao đây?”

“Quan tâm đến chị ấy làm gì, chị ấy thích thế nào thì làm thế đó.” Triệu Văn Thao không có cảm tình với người chị dâu này.

Diệp Sở Sở tất nhiên không quan tâm đến chị tư, cô chỉ quan tâm đến đứa trẻ ở trong bụng chị tư, có thể là vì bản thân cô đang mang thai nên không thể nghe lọt tai loại chuyện này.

Triệu Văn Thao thấy vợ mình vẫn còn phiền muộn nên vội vàng nói: “Vợ à, không sao, cho dù chị ấy đi thì cũng chưa chắc đã tra ra, có người có tiền, có quan hệ nhưng người ta vẫn chưa chắc sẽ nói cho họ đâu.”

“Thật sao?” Diệp Sở Sở hơi nghi ngờ.

“Thật đó, anh lừa em làm gì, nếu như ai cũng tra ra thì sẽ còn có con gái sao, không phải tất cả đều là con trai sao? Đến lúc đó thì đi đâu tìm vợ chứ!”

Diệp Sở Sở bị chọc cười, đánh hắn một cái: “Cái tên này, không nhịn được toàn nói linh tinh.”

Triệu Văn Thao cũng thở phào nhẹ nhõm, ôm lấy cô nói: “Vợ này, chúng ta đừng lo lắng chuyện của người khác nữa, có được không?”

Diệp Sở Sở cũng nhận ra vấn đề của mình, nói: “Em cũng không biết bị làm sao, từ khi biết mình có con thì không giống với khi trước nữa.”

Triệu Văn Thao vỗ về cô rồi nói: “Vợ à, lần đầu mang thai đều như vậy, đợi đến đứa thứ hai là tốt hơn rồi.”

Diệp Sở Sở ngẩng đầu, trừng mắt nhìn hắn: “Đứa đầu tiên còn chưa sinh ra, anh đã nghĩ đến đứa thứ hai rồi!”