Trong khoảng thời gian cuối năm này Cung Linh Lung đã bận muốn bay lên, mỗi ngày đều đi sớm về trễ, có đôi khi buổi tối còn phải ở lại đơn vị tăng ca mở họp, hôm nay cô lại tan ca đúng giờ, về đến nhà lập tức gọi điện thoại cho mẹ chồng.
Biết được hôm nay Tống Nhan đã ly hôn thành công, dì đã dẫn theo hai mẹ con bọn họ quay về nhà họ Tống, cô vội vàng hỏi số điện thoại của nhà họ Tống.
“Alo, ai đó?”
Đầu dây bên kia vang lên tiếng nói của một ông cụ, Cung Linh Lung đoán đó là ông cụ Tống: “Là ông Tống sao?”
“Tôi là Tống Trung Khôn, cô là ai thế?” Ông cụ Tống vừa mới tan ca về đến nhà.
“Ông Tống, chào ông, con là Cung Linh Lung, vợ của Lục Tĩnh Xuyên, cho con hỏi dì con có ở nhà không ạ?”
“À, à, là Tiểu Cung à.”
Ông cụ Tống đã nghe đến chuyện của cô, nhưng chưa gặp cô lần nào, vội vẫy tay gọi con dâu: “Lan Bình, vợ Tĩnh Xuyên gọi điện thoại tìm con nè.”
Chu Lan Bình vội vàng chạy đến nghe điện thoại, cầm điện thoại lập tức nói ngay: “Linh Lung, con tan ca rồi hả?”
“Dì, hôm nay mọi chuyện có thuận lợi không?”
“Cũng coi như thuận lợi.”
Lúc nãy Chu Lan Bình cũng đang nói chuyện này cho cha mẹ chồng và chị em dâu, cảm ơn cô: “Linh Lung, lần này dì đến đây chỉ lo xử lý chuyện của chị họ con, còn chưa kịp gọi điện thoại cho nhà con, con thay dì cảm ơn mẹ con. Mẹ con còn đang ở cử mà nhà dì lại quấy rầy bà ấy nghỉ ngơi, còn phiền bà ấy phải phối thuốc cho Nhan Nhi, thật sự rất cảm ơn nhà của con.”
“Dì à, dì đừng nói mấy lời khách sáo như thế, con nghe xong sẽ giận, mẹ con nghe xong cũng sẽ giận luôn đó.” Cung Linh Lung rất kính trọng dì, cũng rất biết ơn những sự quan tâm của bà ấy lúc trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-769.html
.]
“Được rồi, được rồi, dì cũng không nói lời khách sáo với cháu dâu của dì nữa.” Chu Lan Bình cười nói.
“Dì, hôm nay mẹ con đã bốc thuốc xong rồi, lúc khám bệnh mẹ con có hỏi chu kỳ sinh lý của chị Nhan, nói là bắt đầu từ ngày mai uống thuốc sẽ có hiệu quả tốt nhất, dì nói địa chỉ cho con biết đi, con ăn cơm chiều xong sẽ đưa đến cho chị Nhan.”
“Linh Lung, để dì bảo thằng Thao đến lấy.” Chu Lan Bình vội nói.
“Dì, bên ngoài đang có tuyết, lại còn có gió to nữa, đừng bảo Thao đạp xe đạp đến. Con lái xe sẽ tiện hơn, vừa lúc con chưa đến nhà họ Tống bao giờ, sẵn tiện đến chào hỏi người lớn trong nhà họ Tống luôn.”
Chu Lan Bình nghe thế cười cười, mời: “Linh Lung, từ nhà con đến nhà dì cũng không quá xa, con đến đây ăn cơm chiều luôn đi.”
“Dì, con không đến ăn cơm chiều đâu, trong nhà đã nấu đồ ăn xong hết rồi, con ăn cơm xong sẽ đến, khoảng bảy giờ rưỡi đến nơi.”
“Được rồi, vậy con ghi địa chỉ lại đi.”
Cúp điện thoại, bạn nhỏ Cung Bồng Trạch kéo ống quần của cô cười tủm tỉm nói: “Mẹ, mẹ dẫn bọn con đi theo chơi với có được không?”
“Được, ăn cơm xong rồi đi với mẹ.”
Mấy ngày nay bên ngoài rất lạnh, Cung Linh Lung cũng chưa từng dẫn bọn họ ra ngoài chơi, suốt ngày ba đứa nhỏ đều ở trong nhà, đã chán đến c.h.ế.t rồi.
Đồ ăn tối hôm nay đều là do Từ Giai Du làm, cô ấy hầm một nồi móng heo kho tàu màu sắc vô cùng hấp dẫn, cô ấy đã đi theo Cung Linh Lung học được không ít phương pháp công thức nấu ăn mới, ở phương diện nấu nướng cô ấy cũng rất có năng khiếu, làm việc lại cẩn thận kiên nhẫn, các món ăn đều được trang trí rất xinh đẹp, đồ ăn được nấu ra cũng có mùi vị đặc biệt hơn.
Tối nay Cung Vãn Đường cũng ăn canh móng heo, bà đã ăn xong từ lâu rồi, lúc này đang ôm con trai đi ra ngoài xem bọn họ ăn cơm.
Cung Linh Lung thấy bà nhìn chằm chằm vào đồ ăn trong chén, hai mắt sáng rực lên, cười khanh khách trêu ghẹo bà: “Mẹ, mẹ đừng chảy nước miếng, chờ năm ngày nữa là mẹ đã được giải phóng rồi, chờ đến lúc đó con lại nấu một nồi siêu cay cho mẹ ăn.”