Thương lượng chuyện này với mẹ chồng xong, Cung Linh Lung lập tức chủ động nhận việc: “Để con chuẩn bị đồ đạc cho, chờ vài ngày nữa con lại hẹn với hai vợ chồng Tĩnh Dương, bọn con tranh thủ buổi tối hôm nào rảnh đi tặng quà.”
“Được, có cần mẹ giúp gì không?” Chu Lan Cầm hỏi cô.
“Không cần, ngày mai con liệt kê danh sách đưa cho bạn, nhờ anh ấy chuẩn bị giúp con là được.”
Chu Lan Cầm biết nhà họ Cung có sắp xếp người để xử lý những chuyện lặt vặt giúp cô, cũng không hỏi thăm quá nhiều, phất tay chào tạm biệt với ba anh em đang ngồi trong xe: “Chào tạm biệt mấy cục cưng.”
“Tạm biệt bà nội.” Ba anh em cũng phất tay với bà ấy.
Cung Linh Lung mở cửa xe ra, ngồi ở hàng ghế sau với bọn họ, ngồi xong rồi mới nói với hàng phía trước: “Anh Tĩnh, đi thôi.”
Chờ đến khi bọn họ về đến nhà, bạn nhỏ Hàn Xích Xích đang khóc ré lên, giọng thật sự rất lớn, chị Ngọc đang ôm cậu bé đi qua đi lại, thấy bọn họ đã về, cười trêu chọc cậu bé: “Xích Xích, chị và anh rể đã về rồi kìa, con đừng khóc nữa, con mà khóc là mấy người bé Minh lại trêu chọc cậu út nữa đó.”
“Lại không ăn no sao?” Cung Linh Lung vừa vào nhà đã hỏi ngay.
“Ăn no rồi, trời tối là lập tức dính mẹ, Vãn Đường mới đi vệ sinh.”
Cung Linh Lung đổi giày, giao mấy thứ đang cầm cho Lục Tĩnh Xuyên, đi qua ôm lấy cậu bé nói: “Nào, chị ôm ha.”
Thay đổi người khác ôm, đổi sang hương vị mới, dường như nhóc con quen thuộc với hương vị trên người cô, không gân cổ lên khóc nữa, miệng nhỏ mếu máo khụt khịt, mở to mắt nhìn theo cô.
“Xích Xích ngoan quá, chị ôm một cái là không khóc ngay, lát nữa chị tắm cho em nha.”
Ba anh em cũng nhích lại gần xem, bé cả nhìn cô nói: “Mẹ ơi, bọn con không tắm ở nhà đâu, con đi theo cha đến nhà tắm tắm rửa, bọn con thích nghịch nước ở nhà tắm.”
“Được rồi, ba đứa đi tắm với cha đi, đừng có ngâm nước quá lâu, nửa tiếng thôi là được rồi.”
Mỗi lần bọn họ đến nhà tắm đều phải chơi gần hai tiếng đồng hồ mới về, cực kỳ thích bơi tới bơi lui trong nước, chơi rất vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-760.html
.]
“Một tiếng.” Lục Sơ Minh thương lượng với cô.
“Được rồi.”
Cung Linh Lung đồng ý, cơ thể của bọn họ đã được linh thủy trong không gian tẩm bổ, thể chất rất tốt, ngâm nước lâu một chút cũng không sao, nếu đổi thành mấy đứa nhỏ khác thì cô sẽ không đồng ý cho ngâm nước lâu như thế.
Lục Tĩnh Xuyên đi về phòng lấy quần áo, nhanh chóng dẫn bọn họ đi ra ngoài tắm, Cung Linh Lung cũng bảo chị Ngọc đổ nước, ở trong nhà tắm rửa cho Xích Xích.
Sáng sớm hôm sau, trời vừa sáng Cung Linh Lung đã đi ra ngoài, đầu tiên là đi tìm Tôn Cục, bán một đám heo, gà, vịt, lương thực rau củ trước tết.
Một lần cung ứng một trăm con heo mập, gà vịt cũng hơn một ngàn con, toàn bộ đều dùng sọt tre đựng sẵn, còn có mười sọt trứng gà trứng vịt.
Trong không gian còn dự trữ một lượng lớn lương thực, lần này cô cung ứng mười vạn cân gạo, bột mì, các loại rau củ mùa đông như củ cảo trắng, bắp cải cũng chứa đầy một kho hàng, còn cung ứng hơn một ngàn cân trái cây mùa đông, nói dối là từ phương nam chở đến đây, vào dịp tết này có thể bán được với giá tốt.
Mỗi lần cô cung ứng hàng hóa đều rất nhiều, tất cả đều là hàng tốt, Tôn Cực cũng không quan tâm nguồn gốc hàng hóa, mỗi lần nhận được thông báo của cô là lập tức điều động người đi bán hàng hóa, bán hàng hóa xong lập tức đi tính tiền.
Hiện tại đã gần cuối năm, những hàng hóa mà cô cung ứng đi bán rất chạy, hoàn toàn không cần phải bán đi nơi khác, chỉ bán ở kinh đô hai ba ngày là hết sạch.
Cung Linh Lung bảo anh ấy g.i.ế.c heo xong để lại cho cô ba con heo, cắt thành từng phần chừng hai ba cân, lại xử lý giúp cô ba bốn chục con gà vịt, tan ca cô sẽ chạy đến lấy, chuẩn bị tối nay cầm đi tặng cho bà con họ hàng.
Lúc cô đi về thì ba anh em vừa thức dậy, Lục Tĩnh Xuyên đang mặc quần áo cho bọn họ, hỏi cô: “Linh Lung, đã chuẩn bị xong hết rồi hả?”
“Đúng vậy, em tan ca sẽ đi lấy đồ, tranh thủ hôm nay anh có ở nhà, tối nay chúng ta đi tặng quà đáp lễ luôn.”
Cung Linh Lung đi đến mang giày giúp bọn nhỏ, cũng nói với ba đứa con trai: “Bé Minh, hôm nay mẹ đi làm phải mở họp, không có thời gian rảnh chăm ba đứa, cha dẫn ba đứa đi xem điện ảnh.”
“Dạ.”
Ngày mai Lục Tĩnh Xuyên phải quay về đơn vị rồi, lần này không thể dẫn theo ba đứa nhỏ, phải đến giao thừa mới có thể về.