Thấy hai người bọn họ đã bắt đầu chuẩn bị từ lâu rồi, hai ông cụ đều gật đầu hài lòng, ông cụ Chu lại dặn dò Lục Tĩnh Dương và Giang Vận: “Tĩnh Dương, Tiểu Vận, nếu hai đứa muốn thì cũng có thể bắt đầu chuẩn bị rồi, mau đi chuẩn bị sớm đi, sau này cơ hội cũng sẽ lớn hơn một chút.”
Lục Tĩnh Dương gật đầu, Giang Vận không có ý tưởng gì về việc thi đại học, cô ấy có kế hoạch riêng cho sự nghiệp của mình, chủ động nói cho mấy người lớn trong nhà biết: “Ông nội, ông ngoại, con không có suy xét đến chuyện thi đại học. Lần kiểm tra lần này con đã có thành tích rất tốt, đã thương lượng với ông nội Hàn và thầy còn rồi, sau này sẽ đến học viện chỉ huy quân sự đào tạo sâu hai năm rưỡi, tháng sau sẽ đi báo danh.”
“Được, tốt lắm.”
Hai ông cụ đều khá hài lòng với kế hoạch sự nghiệp của cô ấy, hai người đều rất vui vẻ.
Ông cụ Lục cũng giục cháu nội: “Tĩnh Dương, con cũng phải cố gắng hơn, lại cố gắng hơn nữa mới được, cùng Tiểu Vận cùng nhau tiến bộ.”
Lục Tĩnh Dương cười gật đầu: “Ông nội, con biết rồi, ông cứ yên tâm.”
“Tĩnh Xuyên, chuyện điều động công việc của con thì con tự đi mà sắp xếp, cố gắng triệu hồi về kinh đô trong vòng hai năm tới.”
“Linh Lung mang thai ba đứa nhỏ, chắc chắn sẽ sinh sớm hơn, có lẽ đến cuối năm sẽ sinh rồi. Nếu hai đứa ở lại thành phố Hán thì chuyện một mình mẹ vợ con phải chăm sóc cho cả ba đứa nhỏ, như thế sẽ rất vất vả.”
“Có lẽ con cũng đã nhận ra ý đồ của thầy con rồi, mấy năm nay mẹ vợ của con cũng sống rất vất vả, nửa đời sau cũng nên có một người biết ấm biết lạnh ở cùng.”
“Thầy và mẹ vợ của con cũng đều đã đến tuổi trung niên, một người sống rất khổ, một người chờ đợi cũng khổ không kém, bọn họ cũng nên sống cuộc đời của mình rồi.”
“Con sắp xếp ổn thỏa chuyện công việc sớm hơn, cần giúp cái gì thì cứ nói, nhanh chóng dẫn Linh Lung về kinh đô sống, bà nội vẫn còn rất khỏe mạnh, bà có thể phụ con chăm sóc cho cháu dâu và mấy đứa cháu cố.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-613.html
.]
Bà cụ Lục lại lo lắng chuyện này, mấy đứa nhỏ trong nhà đều có công việc bận rộn, hiện tại cũng không cho người ta bỏ tiền thuê người về chăm sóc cho phụ nữ mới sinh và mấy đứa nhỏ, cũng chỉ có thể trông cậy vào người nhà giúp đỡ thôi.
Lục Tĩnh Xuyên đã lên kế hoạch cho việc này từ lâu rồi, gật đầu đồng ý: “Dạ vâng.”
Hai hôm sau, Cung Linh Lung đều bận rộn chạy tới chạy lui, hai người bí thư Nghiêm và chủ nhiệm Dương đều đã đến kinh đô tham dự đại hội khen ngợi, cô đi mượn xe chạy đến nhà ga đón bọn họ, lại giúp bọn họ thuê phòng vào nhà nghỉ.
Ngày tổ chức đại hội khen ngợi, hai vợ chồng bọn họ đều mặc quần áo nghiêm túc đến tham dự, được lãnh đạo cấp cao gặp mặt khen ngợi trực tiếp, cũng đại diện cho quân khu và cục dân chính của thành phố Hán để lên sân khấu phát biểu vài câu.
Giải quyết xong chuyện này, Cung Linh Lung đi đến nhà họ Hàn, mấy ngày nay cô quá bận rộn, đều giao chuyện chăm sóc mẹ cho cậu cả và chú Hàn.
Hôm nay cuối cùng cũng rảnh rỗi trở lại, vào trong không gian bắt gà vịt và cá, còn xách theo một rổ trứng gà trứng vịt ra ngoài.
“Mẹ, trong khoảng thời gian này mẹ cứ ở kinh đô dưỡng thương nghỉ ngơi trước đi, sáng mai con và anh Tĩnh về thành phố Hán trước, sẽ về chung với mấy người chủ nhiệm Dương.”
Kỳ nghỉ có hạn, Cung Linh Lung cũng phải đi về đi làm rồi, Lục Tĩnh Xuyên cũng phải về bộ đội báo danh.
“Được rồi, hai đứa về thành phố Hán trước đi.”
“Mẹ và anh cả sẽ ở lại kinh đô thêm nửa tháng nữa, mấy ngày nay anh cả đang xử lý mớ gia sản trước kia, có rất nhiều chuyện phiền phức. Lại bởi vì thời gian trôi qua quá lâu, có một ít chứng minh khế đất đều được mang đến Hồng Kông, chờ đến khi ông ngoại của con về mới dễ làm, hiện tại chỉ có thể tổng hợp thô sơ lại thôi.”
“Chờ mẹ và cậu làm xong mấy chuyện này rồi sẽ quay về thành phố Hán, ở đó mười bữa nửa tháng với con, sau đó lại xuất phát đến Hồng Kông.” Hai anh em nhà họ Cung đã thương lượng xong những chuyện này.
Người lớn đều đã lên kế hoạch hết rồi, Cung Linh Lung cũng không hỏi nhiều, ngược lại hỏi đến chuyện quan trọng khác: “Mẹ, hiện tại mẹ có suy nghĩ như thế nào về chú Hàn?”