Lục Tĩnh Dương lạnh nhạt nhìn bà ta, lại liếc mắt nhìn thoáng qua gương mặt đen kịt như mực của Lục Nam Chinh, tiếp tục nói: “Chuyện thứ hai, lúc Lục Thu Hà học lớp chín đã thích một cậu trai trong trường, cậu trai kia thích một cô gái khác, Lục Thu Hà bỏ tiền thuê du manh khinh nhục cô gái kia, không chỉ đánh cô gái kia mà còn lột quần áo của cô ấy, phá hư danh dự của cô gái kia, sau đó lại tạo áp lực buộc người đó phải nghỉ học.”
“Không, không có…”
Nguyễn Ngọc Miên theo bản năng muốn phủ nhận, Lục Tĩnh Dương lại ngắt lời bà ta nói: “Cha mẹ của cô gái kia từng đến trong trường tố cáo, mẹ của cô ấy còn đe dọa là sẽ tự sát, buộc nhà trường phải giao Lục Thu Hà ra, lúc đó chuyện này rất ầm ĩ trong trường học. Nguyễn Văn Văn nói cuối cùng là bà ra mặt xin lỗi thay cho cô ta, bồi thường năm trăm đồng, còn tìm việc cho cô ấy, toàn bộ quá trình đều là do bà ra mặt, là bà xử lý dẹp yên chuyện này cho con gái cưng nhà bà.”
Những lời khai này đều là do Nguyễn Văn Văn cung cấp, mấy việc này cũng không khó để điều tra, chỉ cần gọi điện thoại một cái là biết ngay.
Nguyễn Ngọc Miên chạm đến ánh mắt tràn ngập lửa giận của Lục Nam Chinh, có một đống lời cãi chày cãi cối cũng không nói nên lời, cũng hoảng loạn muốn chết, khi nói chuyện bắt đầu phát run: “Nam Chinh, là em không dạy dỗ con tốt, em sẽ dạy nó cẩn thận, nó sẽ sửa mà.”
Lục Nam Chinh không muốn lãng phí hơi sức đi nói chuyện với bà ta, cũng không tin lời bà ta nói, con gái biến thành như thế này, ông ta cũng có trách nhiệm rất lớn, bình tĩnh nói: “Tĩnh Dương, con đọc tiếp đi.”
“Chuyện thứ bà, Nguyễn Văn Văn nói dượng hai của cô ta, cũng chính là con rể còn lại nhà của nhà họ Nguyễn, tên là Dương Bình Nam đã lợi dụng chức quyền hợp tác với người khác đầu cơ trục lợi những vật liệu thép phế liệu, cô ta tận mắt nhìn thấy đối phương cho Dương Bình Nam môt vạn, sau đó Dương Bình Nam chia lại cho mình hai nghìn.”
Lục Tĩnh Dương nói xong chuyện này, liếc nhìn Nguyễn Ngọc Miên, lộ ra nụ cười châm chọc: “Con gái nhà họ Nguyễn có biểu hiện khá tốt đó, đại nghĩa diệt thân, không chỉ diệt dượng của mình mà còn diệt luôn cả cha ruột, là người duy nhất trong nhà họ Nguyễn mấy người còn có thuốc cứu chữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-596.html
.]
“Rầm!”
Nguyễn Ngọc Miên xui lơ ngã ngồi xuống đất, mặt mày trắng bệch như giấy.
“Còn có một chuyện nữa, Nguyễn Văn Văn còn nói con gái Lục Thu Hà của bà đã thân thiết nóng bỏng với Tề Bân của nhà họ Tề, đã lêu lổng với nhau từ lâu rồi, ngoại trừ còn chưa đột phá giới hạn cuối cùng ra thì những chuyện khác đều đã làm hết rồi.”
“Nguyễn Văn Văn còn nói Lục Thu Cúc cũng biết chuyện này, chắc bà cũng biết, mẹ của bà ủng hộ lắm, còn đứng giữa tạo cơ hội cho bọn họ rất nhiều lần, ước gì có thể đích thân đưa cháu ngoại của mình lên giường của Tề Bân.”
Lục Tĩnh Dương nói xong, trực tiếp quăng tờ lời khai mình đang cầm cho Lục Nam Chinh, không thèm để ý đến ông ấy đang giận đến phát run, xoay người đỡ bà nội và bà ngoại rời đi trước.
Chu Lan Cầm và Lục Tĩnh Xuyên cũng không ở lại nơi này nữa, nhà họ Nguyễn toàn là một đống người dơ bẩn xấu xa, bọn họ không muốn để ý đến bọn họ, càng không muốn nghe mấy chuyên vô sỉ mất mặt của nhà họ Nguyễn, sợ nghe xong lỗ tai sẽ bị lở loét chảy mủ.
Chuyện này đó Lục Tĩnh Xuyên sẽ ở lại xử lý, bà cụ Chu ngồi xe về nhà trước.
Lục Nam Chinh phạm sai lầm về chuyện tình cảm hôn nhân, nhưng mà lại biết phân biệt đúng sai, ở phương diện công việc cũng nghiêm khắc kiềm chế bản thân, cư xử theo nguyên tắc nhất định, hôm nay khi đối xử với con gái và nhà họ Nguyễn, ông ấy không hề nương tay chút nào, đích thân ra tay xử lý nghiêm khắc.
Bà cụ Lục ở bên cạnh giám sát toàn bộ quá trình, thấy ông ấy xử lý nghiêm khắc, trong lòng cũng được an ủi một chút, chờ chuyện này xử lý xong mới cùng cháu nội đi đến bệnh viện.