Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả Mặt

Chương 566




Trịnh Phủ Nhân vốn dĩ đã lớn tuổi, ngày hôm qua lại bị ngã đập đầu, bà lại dùng hết toàn bộ sức để tát ông ta, ông già này lập tức bị bà đánh đến lảo đảo đứng không vững.

Tiết Hải Huy thì lại chịu được cái tát này, trên mặt xuất hiện vết đỏ vô cùng rõ ràng, hai mắt nhìn chằm chằm vào hai anh em bọn họ không chớp mắt.

“Có chút tiếc nuối, tôi không thể đích thân đi xem trò hay tối hôm qua, nếu không tôi nhất định sẽ vỗ tay khen ngợi, cổ vũ cho tên chó săn của ông Trịnh.”

Cung Thành Tuấn cười trào phúng, chậm rãi đến gần bọn họ, dừng lại trước mặt Trịnh Phủ Nhân, châm chọc nói: “Ông Trịnh, hiệu quả thuốc độc mà chó săn của ông chuẩn bị không được tốt cho lắm, nếu tôi mà biết trước ông muốn tiêu diệt nhà họ Tiết thì tôi đã tặng miễn phí cho ông loại thuốc tốt hơn rồi.”

Bắt đầu từ lúc bị bắt giữ ngày hôm qua, Trịnh Phủ Nhân đã biết mình chỉ còn lại đường chết, lúc này ánh mắt vô cùng âm độc nhìn ông ấy nói: “Cung Thành Tuấn, mày giỏi lắm.”

“Nếu so với ông tướng Trịnh thì tôi còn kém xa lắm, còn có thể phát triển thêm rất nhiều.”

Cung Thành Tuấn nhìn thấy ông ta chật vật như thế, trong lòng sung sướng không nói nên lời, tiếp tục nói: “Lúc nãy tôi vừa mới tặng vài thứ cho ông D.”

Nói đến đây, ông ấy hơi tạm dừng, cong khóe môi lên, hạ giọng dùng âm lượng đủ cho hai người bọn họ có thể nghe được nói: “Cũng đủ để làm cho tất cả những người đang đi làm trong nhà họ Trịnh ở tù mọt gông.”

“Mày nhất định phải c.h.é.m tận g.i.ế.c tuyệt như thế sao?” Trịnh Phủ Nhân cuồng loạn chất vấn.

Cung Thành Tuấn nghe thế bật cười, nụ cười lạnh như băng, lại nhìn về phía Tiết Hải Huy ở bên cạnh, lại nói cho Trịnh Phủ Nhân ở bên cạnh: “Tiết Hải Huy rất trung thành với ông đó, con ch.ó này làm giúp ông rất nhiều chuyện thất đức, không phải ông cũng muốn c.h.é.m tận g.i.ế.c tuyệt nhà họ Tiết sao? Sao nào, ông có thể g.i.ế.c sạch cả nhà người khác, lại không cho phép tôi đối phó với nhà họ Trịnh? Đạo lý gì thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -  https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-566.html .]

Tiết Hải Huy ở bên cạnh nghe thế cũng mỉm cười, cũng không biết cười chính mình hay là cười bọn họ, nói một câu với Cung Thành Tuấn: “Nhà họ Cung của ông thắng.”

“Mày tưởng tao thèm cái chiến thắng này à?”

Ánh mắt của Cung Thành Tuấn đột nhiên trở nên vô cùng sắc bén và khát máu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Mày tưởng kết quả hiện tại chính là kết cục cuối cùng sao? Mày đừng có mơ.”

Tiết Hải Huy đã hiểu ý của ông ấy, ông ấy còn muốn hại con cháu của ông ta, mặt mày dữ tợn nói: “Tất cả mọi chuyện đều là do tôi làm, bọn họ không biết gì cả, chưa từng tham dự vào.”

“Bọn nó không biết, chưa từng tham dự, nhưng bọn no đã ăn màn thầu chấm m.á.u của người nhà họ Cung, cũng ăn rất nhiều màn thầu chấm m.á.u của vô số con người vô tội khác, bọn họ rơi vào kết cục thê thảm như ngày hôm nay cũng không hề quá đáng chút nào.”

“Không chỉ nhà họ Tiết, nhà họ Trịnh cũng sẽ như thế.”

“Những người phạm lỗi thì đều đi vào tù chuộc lỗi hết đi. Người không phạm sai lầm thì tôi sẽ làm cho bọn họ sống trong nước bùn mương thối cả đời, suốt đời này cũng sẽ không cho bọn họ có cơ hội xoay người.”

Mấy năm nay Cung Thành Tuấn sinh sống ở Hồng Kông, thấy được rất nhiều bang phái đấu tranh với nhau, cũng tiếp xúc đến với quá nhiều mặt đen tối mà từ trước đến nay chưa bao giờ tiếp xúc đến, ông ấy đã không còn giống như người của hai mươi năm trước nữa rồi, khu vực ấm áp duy nhất trong lòng chỉ để lại cho người nhà, đối với những người khác đều là m.á.u lạnh vô tình.

Cuối cùng Tiết Hải Huy quỳ xuống cầu xin, xin ông ấy tha cho con cháu nhà mình, Cung Thành Tuấn giơ chân đá ông ta ngã lăn quay, lúc gần đi lại nói: “Nếu như ông chịu tự sát, đi xuống dưới quỳ lạy xin lỗi mẹ tôi, nói không chừng tôi vui vẻ sẽ nhờ người châm chước một chút, cho phép bọn họ đến mặc áo tang cho ông, đưa ông đoạn đường cuối cùng.”

Chờ người nhà họ Cung đi rồi, Trịnh Phủ Nhân muốn truyền tin tức ra bên ngoài, muốn bảo người nhà đề phòng người nhà họ Cung trả thù, nhưng ông ta lại không thể truyền ra bất cứ tin tức nào, ngược lại chờ được tin tức bà con bạn bè đều bị bắt đi điều tra.

Có một câu nói, quân tử báo thù, mười năm không muộn, gần hai mươi năm sau nhà họ Cung mới quay về báo thù, hai anh em hợp tác cùng nhau đánh kẻ thù rơi vào vực sâu, cuối cùng cũng báo được mối huyết hải thâm thù này.