“Anh cả của tôi là ân nhân cứu mạng của ông ta, không có anh cả của tôi thì nhà họ Tiết không thể nào đặt chân đến kinh đô, nhưng cuối cùng con rắn độc này lại vì quyền thế địa vị và tiền tài mà cắn ngược lại ân nhân cứu mạng, làm ra loại chuyện còn thua cả súc sinh này.”
“Nếu lúc trước không phải trong bụng tôi còn có Linh Lung thì tôi đã nghĩ cách kéo ông ta đi c.h.ế.t chung luôn rồi.”
“Bởi vì sự độc ác của ông ta và Trịnh Phủ Nhân, tôi lại phải trải qua hai mươi năm đau khổ cùng cực, cuộc sống tốt đẹp của tôi đã bị bọn họ phá hủy hoàn toàn.”
“Hôm nay bọn họ đều là lãnh đạo cấp cao quyền cao chức trọng, mà tôi thì lại hai bàn tay trắng, tất cả những gì mà mấy đời người nhà họ Cung cống hiến cũng chỉ còn là một chút ánh sáng le lói, không có mấy người nhớ rõ, ngoại trừ việc trả thù bọn họ bằng phương pháp cực đoan này ra, tôi không còn cách nào khác để phát tiết thù hận của mình.”
“Bọn họ không chết, đời này tôi sẽ không thể ngu ngon được, cho dù có c.h.ế.t thì tôi cũng có mặt mũi đi đối mặt với người thân đã mất, không có mặt mũi đi gặp tổ tiên các đời của nhà họ Cung.”
Nghe bà kể ra hết những đau khổ, trong lòng ông D cũng rất khó chịu, mấy năm nay bà đã chịu quá nhiều cực khổ, người nhà họ Cung cũng c.h.ế.t quá oan.
Nhưng quốc có quốc pháp, gia có gia quy, không có quy củ thì không thể vào nề nếp.
Ông D thở dài nói: “Tôi có thể hiểu được suy nghĩ của cô, cũng hiểu được nỗi khổ và nỗi đau của cô, nhưng cô cũng phải suy nghĩ cho con gái của mình. Con bé vẫn còn đang trong tuổi thanh xuân tươi đẹp, tương lai còn có con đường rất dài phải đi, con rể Lục Tĩnh Xuyên của cô cũng có tương lai rất xán lạn, nếu chuyện cô âm thầm trả thù bị tiết lộ ra ngoài, người đầu tiên bị ảnh hưởng chính là bọn họ.”
“Tôi biết chứ.”
Cung Vãn Đường lau khô nước mắt, ánh mắt vô cùng kiên định nói: “Ông D, những gì ông nói tôi đều nghĩ đến, cũng từng rối rắm, nhưng sau khi làm rồi, tôi cũng không hề hối hận.”
“Thủ đoạn trả thù của tôi đúng là quá cực đoan, nhưng bọn họ là kẻ ác, là kẻ ác có tội ác tày trời, là khối u ác tính của quốc gia và dân tộc, nếu không nhanh chóng xử lý bọn họ thì sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển ổn định của quốc gia.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-550.html
.]
“Chỉ cần bọn họ còn nắm quyền một ngày thì chính quyền không thể yên ổn được, chính sách cải cách mới sẽ không được thực hiện, các tinh anh lương đống bị hãm hại sẽ càng ngày c.h.ế.t đi càng nhiều, sâu mọt giấu bên dưới cánh chim bọn họ không thể nào bị dọn sạch, bọn họ sẽ hại nước hại dân suốt đời.”
“Mỗi một tương lai xán lạn đều cần m.á.u tươi mở đường.”
“Phía trước đã có các anh hùng liệt sĩ dũng cảm hi sinh chính minh, các anh linh ở trên trời nhìn thấy quốc gia mà bọn họ dùng cả tính mạng để bảo vệ bị tàn phá thành như ngày hôm nay, bọn họ chắc chắn sẽ c.h.ế.t không nhắm mắt.”
“Tôi biết cục diện hiện tại đã đi đến thời khắc tranh đấu quan trọng nhất, cần phải có người cầm binh khí đi về phía trước c.h.é.m ra một đao mấu chốt, cho dù là vì thù riêng hay là vì tương lai, tôi cũng đều không hối hận khi giơ con d.a.o mổ kia lên, dùng dòng m.á.u dơ bẩn của bọn họ để mở đường.”
Những lời bà nói ra hoàn toàn trúng tim đen của ông D, trong lòng cũng rất xúc động, thở phào nhẹ nhõm, trong mắt tràn ngập khen ngợi: “Cô không hề làm xấu mặt nề nếp gia đình và danh tiếng của nhà họ Cung.”
Cung Vãn Đường cong khóe môi, sắc mặt vẫn cứ vô cùng nghiêm túc: “Ông D, tôi vẫn cứ giữ suy nghĩ đó, tôi không hối hận. Một người làm một người gánh chịu, tất cả mọi chuyện đều là do tôi làm, tôi sẵn sàng gánh vác toàn bộ tội lỗi, xin ông hãy châm chước, đừng liên lụy đến con gái và con rể của tôi.”
Cung Linh Lung nhíu mày, đang định lên tiếng nói gì đó, ông D lại nâng tay nói: “Về công về tư thì hai người đều làm đúng. Về tình về lý, cách trả thù đúng là có hơi cực đoan, nhưng mà tình huống của hai người khá đặc biệt, cũng có thể thông cảm được.”
“Những lời hai người nói trong căn phòng này, ngoại trừ tôi ra, sẽ không còn có người thứ hai nào biết được.”
“Hai cô đều là phần tử trí thức có văn hóa cao cấp, có lẽ cũng biết được tầm quan trọng của pháp luật quốc gia, tôi hi vọng sau này khi hai người làm việc gì cũng sẽ suy nghĩ nhiều hơn, đừng lại làm việc xúc động và cực đoan như thế, phá hủy mất tương lai của chính mình và con cái.”
Ông D nói những lời này chẳng khác nào tha cho bọn họ một lần, hai mắt Cung Vãn Đường rưng rưng, cung kính khom lưng cảm ơn: “Ông D, cảm ơn.”
Trong lòng Cung Linh Lung cũng rất cảm động, mỉm cười hứa hẹn với ông ấy: “Ông D, cảm ơn ông, hai mẹ con chúng tôi sẽ ghi nhớ lời dạy dỗ của ông, sau này nhất định sẽ hồi báo xã hội, làm nhiệt việc thiện, dùng hết khả năng của mình để phục vụ cho nhân dân, phụng hiến cho tổ quốc, nhất định sẽ không phụ ân tái tạo của ông.”
Ông D cười gật đầu: “Được rồi, tốt lắm, tôi sẽ chờ xem biểu hiện của hai người.