Tiết Vĩ Dân thấy cha mẹ đã đến mức không thể nào điều giải được nữa, gã ta cũng không khuyên nữa: “Cha, nếu mẹ đã quyết định, vậy ngày mai cha mẹ đi làm thủ tục ly hôn đi.”
“Chờ mẹ xử lý xong chuyện công việc, con sẽ dẫn mẹ đến kinh đô, Vĩ Kỳ và Tư Tư cũng sẽ đi chung với con.”
“Hai mẹ con kia cha muốn xử lý như thế nào cũng được, con chỉ có một yêu cầu duy nhất, suốt đời này bọn họ cũng không được xuất hiện trước mặt ba anh em bọn con.”
Nói xong, gã ta lại nhìn về phía hai ông bà già nhà họ Tiết: “Còn nữa, suốt đời này ông nội bà nội cũng không được nhắc đến chuyện của bọn họ trước mặt con.”
Tiết Vĩ Dân rất có tiếng nói trong nhà, gã ta đã đưa ra quyết định, hai ông bà già cũng không dám phản bác, sau khi sắp xếp xong những chuyện này rồi, gã ta lại ra lệnh cho em trai và em gái: “Vĩ Kỳ, em đi đón ông ngoại và các cậu đến đây. Tư Tư, em sửa soạn hành lý giúp mẹ, anh nói chuyện riêng với mẹ một chút.”
Bốn mẹ con bọn họ vừa rời đi, ông già họ Tiết lập tức cầm chén trà quăng về phía con trai, tức giận rít gào: “Cái đồ khốn nạn, bây giờ mày hài lòng chưa hả?”
“Ông đánh Hải Lâm làm cái gì, nó cũng có muốn như thế đâu.” Bà già họ Tiết chỉ biết thiên vị con trai.
“Bà câm miệng lại cho tôi.”
Ông già họ Tiết chuyển dời lửa giận lên trên người bà ta, ngẩng đầu nhìn thoáng qua trên lầu, hạ giọng răn dạy bà ta: “Bà đúng là đồ ngu, sao bà lại đi nói chuyện thằng bé đó trước mặt Ngọc Ni và mấy đứa nhỏ Vĩ Dân chứ, bà không nói thì Ngọc Ni cũng sẽ không đòi ly hôn, mấy người Vĩ Dân cũng sẽ không thất vọng với Hải Lâm.”
“Bà muốn nuôi thằng bé kia thì cứ nuôi giống như lúc trước, lén nuôi ở bên ngoài là được rồi, nhà của chúng ta có phải là nuôi không nổi đâu, bà đúng là đồ ngu, lại cứ thích lôi chuyện này ra nói ngay trước mặt Ngọc Ni.”
“Bây giờ thì hay rồi, ba mới nói một câu đã làm bọn nó ly hôn, cũng làm nhà họ Bành rét lạnh, nếu như anh sui chạy đến nhà họ Bành ở kinh đô nói vài câu, tôi cũng chống mắt lên xem bà sẽ đối mặt với lửa giận của nhà họ Bành như thế nào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-409.html
.]
Lúc trước bà già họ Tiết hoàn toàn không nghĩ nhiều đến thế, bà ta chỉ nghĩ rằng Tiết Khải chính là dòng m.á.u của nhà họ Tiết, bà ta cũng nhận ra con trai trưởng rất thích đứa nhỏ này, không muốn để thằng bé làm một đứa con hoang danh không chính ngôn không thuận, hoàn toàn không nghĩ đến những chuyện khác.
Hiện tại nghe ông già này nói, bà già họ Tiết cũng có chút hối hận.
Con dâu trưởng cửa bà ta cũng không phải là người xuất thân từ gia bình dân, nhà mẹ đẻ của bà ta có mối quan hệ rất thân thiết với nhà chính ở kinh đô, nhà chính của nhà họ Bành ở kinh đô cũng rất địa vị và quyền thế, cho dù là đứa con trai thứ hai mà bà ta kiêu ngạo nhất cũng không dám đắc tội một cách dễ dàng.
“Để tôi đi khuyên nó.”
Bà già họ Tiết phân rõ lợi hại được mất, lập tức đứng lên, còn kéo Tiết Hải Lâm ở bên cạnh nói: “Thằng cả, đi thôi, con cũng lên lầu khuyên nhủ Ngọc Ni với mẹ, xin lỗi nó cho đàng hoàng.”
Tiết Hải Lâm c.h.ế.t lặng đứng dậy đi theo, lúc này ông ta cảm thấy rất khó chịu, đầu đau từng cơn, thái dương và hốc mắt giống như bị kim đâm, cục kỳ khó chịu, hai chân nặng nề như bị rót chì, không có chút sức lực nào.
“Mẹ, Vĩ Dân đang nói chuyện với Ngọc Ni, cứ để bọn họ nói chuyện trước đi, lát nữa chúng ta lại nói sau, chờ em ấy hết giận lại nói tiếp.”
Thấy ông ta chỉ nói chuyện thôi mà cũng thở hổn hển, sắc mặt rất xấu, bà già họ Tiết vội vàng dìu ông ta ngồi xuống nói: “Thằng cả, có phải con cảm thấy khó chịu ở đâu không?”
“Dạ, có hơi khó chịu.”
Tiết Hải Lâm dựa đầu vào ghế sofa, dùng ta xoa nhẹ đầu, mặt lộ vẻ đau đớn: “Mẹ, rót cho con ly nước đi.”
“Có cần gọi bác sĩ đến không?” Ông già họ Tiết thấy ông ta khó chịu, vội vàng đi đến.
“Không cần, mấy ngày nay nhiều chuyện quá, con thức trắng hai đêm không ngủ, đau đầu khó chịu, tối nay ngủ một giấc là được rồi.” Tiết Hải Lâm xoa nhẹ đầu mình.