Chờ cô đi rồi, Bạch Thủy Tiên rửa sạch chén đũa, sau đó cũng vội vàng quay về đi làm.
Bà vừa mới đi đến cửa, lãnh đạo chị Vương gọi bà lại: “Thủy Tiên, con rể và con gái của bà Bành đến thăm, bọn họ đang ở trong phòng nói chuyện, cô chờ lát nữa lại đi vào mát xa cho bà ấy.”
Ánh mắt Bạch Thủy Tiên hơi lóe lên, cười nói: “Con cái của bà cụ có hiếu thật đó, mấy ngày trước con gái con rể vừa mới đến, hôm nay lại đến nữa.”
“Hai hôm trước là con gái cả và con rể, hôm nay là con gái út và con rể.”
Chị Vương cũng có chút hiểu biết về nhà họ Bành, hạ giọng nói cho bà nghe: “Con rể út của bà cụ là phó thị trưởng thành phố Hán, con gái út cũng là một lãnh đạo cấp cao, giỏi hơn con gái cả và con rể nhiều, bà cụ thương con gái út nhất.”
Bạch Thủy Tiên làm việc ở chỗ này gần một tháng, đã hiểu rõ tính cách của các lãnh đạo lớn tuổi nơi này, bà cụ nhà họ Bành này là người yếu và nhiều bệnh nhất, lại là người khó chiều nhất. Đây cũng là bởi vì nhà họ Bành có gia thế cực lớn ở thành phố Hán, con gái và cháu của bà ta đều là người rất giỏi, bà ta có đủ vốn liếng để tùy hứng và kiêu ngạo.
Công việc của bà đều đã được chia ca rõ ràng, chiều nay mát xa cho bà cụ Bành trước, thấy người nhà của bà ta đến thăm, Bạch Thủy Tiên chỉ có thể đứng ở bên ngoài chờ.
Không bao lâu sau, cửa phòng bệnh mở ra, một người phụ nữ khoác áo khoác màu xanh thẳm đi ra, đứng ở cửa hỏi thăm: “Đồng chí Bạch Thủy Tiên là ai thế?”
“Đồng chí, là tôi.”
Bạch Thủy Tiên đứng lên, bà ăn mặc rất mộc mạc đơn giản, trên mặt đeo khẩu trang, lẳng lặng đối diện với đối phương.
“Cô đi vào mát xa cho mẹ của tôi đi.” Bành Ngọc Ni lạnh nhạt nhìn thoáng qua bà, nói xong lại xoay người đi vào trong.
Bạch Thủy Tiên bưng khay đồ đặt trên tủ vào, khi tầm mắt nhìn về phía người đàn ông ở trong phòng, bàn tay đang cầm khay của bà siết chặt lại một chút, giọng điệu nói chuyện vẫn cứ như bình thường: “Bà cụ, con gái và con rể đến thăm bà, bà có muốn nói chuyện với bọn họ nhiều hơn một chút không? Tôi có thể xin đổi ca.”
“Không có gì, cô cứ mát xa giúp tôi, cũng không ảnh hưởng đến chúng tôi nói chuyện.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-301.html
.]
Bà cụ Bành hình như đang khá vui vẻ, nâng tay lên nói: “Tối hôm qua cô xoa bóp tay cho tôi, hiệu quả cũng khá tốt, hôm nay tôi không còn quá đau nữa, cô lại xoa bóp cho tôi tiếp đi.”
“Vâng, để tôi đi đổ nước ấm, chườm nóng cho bà trước rồi lại bắt đầu xoa bóp.”
Bạch Thủy Tiên buông khay xuống, lại cẩn thận hỏi: “Bà cụ, hôm nay bà có muốn uống trà thuốc?”
“Cho tôi một ly, cũng pha cho con gái và con rể của tôi một ly luôn đi.”
“Vâng.”
Bạch Thủy Tiên gật đầu với hai vợ chồng Bành Ngọc Ni, xoay người đi ra ngoài chuẩn bị.
Tiết Hải Lâm ngồi ngay ngắn bên cạnh giường bệnh, ánh mắt nhìn về phía Bạch Thủy Tiên, hỏi thăm: “Mẹ, điều dưỡng này là nhân viên mới sao? Lần trước bọn con đến đây vẫn chưa nhìn thấy cô ấy.”
“Cô ấy mới đi làm thôi, mẹ vừa đến không lâu là cô ấy cũng được nhận.”
“Cô ấy rất giỏi mát xa và xoa bóp, tay nghề khá lắm, mỗi ngày đều ở nơi này mát xa hoạt động cho mấy ông bà già, mọi người đều khen là có hiệu quả khá tốt. Mẹ nghe bọn họ khen tay nghề cô ấy khá tốt, tuần trước cũng gọi cô ấy đến xoa bóp mát xa thử, mỗi ngày đều mát xa tứ chi và đầu nửa tiếng, đúng là thoải mái hơn rất nhiều.”
Bành Ngọc Ni thấy mặt mày mẹ bà ta đúng là đã tốt hơn rất nhiều, nói: “Mẹ, nếu cô ta xoa bóp làm mẹ cảm thấy dễ chịu thì sau này lại kêu cô ta xoa bóp cho mẹ nhiều hơn, chúng ta cũng sẽ không đối xử tệ bạc với cô ta.”
“Chuyện này thì con không cần lo, mẹ tự có kế hoạch.”
Bạch Thủy Tiên nhanh chóng bưng trà thuốc vào, bưng cho hai vợ chồng Tiết Hải Lâm mỗi người một ly, lại đỡ bà cụ Bành ngồi dậy: “Bà cụ, bà uống trà trước đi, uống xong lại mát xa.”
“Được rồi, cô đi lấy nước ấm chuẩn bị trước đi.”
Bạch Thủy Tiên gật đầu, không nói chuyện với hai vợ chồng Tiết Hải Lâm, lại xoay người đi ra ngoài.