Cung Linh Lung cũng không đi ra ngoài xử lý bọn họ, Lục Tĩnh Xuyên sắp về rồi, cứ giữ bọn họ lại để câu cá lớn, chờ loại dụng xong rồi lại giao bọn họ cho quốc gia xử lý.
“Bà nội Bạch, dì.”
Cương Tử lẹp xẹp chạy đến, mỗi tay cầm một quả hạch đào, nhét vào tay hai mẹ con bọn họ nói: “Ăn hạch đào.”
“Cương Tử, đây là do bà nội con mang từ dưới quê đến, con cứ cầm ăn đi.”
Bạch Thủy Tiên không nhận, cười nói: “Hạch đào có dinh dưỡng lại bổ não, Cương Tử ăn nhiều vào, sẽ trở nên thật thông mình, sau này đi học giỏi.”
Bà Viên – bà nội của Cương Tử - vừa mới đến được mấy người, là một người phương bắc giản dị lại rất chăm chỉ, cũng chỉ mới hơn năm mươi tuổi, vừa đến viện gia thuộc đã giúp đỡ mọi người gieo giống gánh phân trồng trọt, mấy ngày nay cũng đã thân thiết với bọn họ rất nhiều.
Lúc này mẹ Viên cũng đi theo sau cháu nội đến đây, trong tay còn cầm theo mấy quả hạch đào, gương mặt phơi nắng đến ngăm đen lộ ra chút rụt rè nói: “Em gái, Linh Lung, hạch đào này là của nhà trồng, không tốn tiền, lần này tôi mang theo không ít, đủ để Cương Tử ăn, hai người cũng nếm thử đi.”
“Mời dì ăn.”
Cương Tử đưa hạch đào cho Cung Linh Lung, cũng có chút dính cô, liên tục cọ cọ lên người cô, cũng nói với hai người còn lại: “Bà nội, dì cho con thịt ăn, con ăn rất là nhiều thịt.”
“Ừ, dì thương con, các bác và các thím khác cũng thương con, con phải làm bé ngoan đó.”
Viên An Bân đón mẹ đến đây xong, hai mẹ con dẫn theo Cưng Tử đi đến các gia đình cảm ơn một lần, cũng trả lại mấy thứ bị hai mẹ con nhà bà Tiền cướp đi, hai mẹ con bọn họ rất biết cách cư xử, mọi người cũng không nhắc đến mấy chuyện khó chịu mà hai mẹ con khác người kia làm ra nữa.
Bạch Thủy Tiên vào nhà lấy cái ghế ra cho bà ấy nói: “Chị, chị ngồi đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-271.html
.]
“Ừ.”
Mẹ Viên ngồi xuống ghế, ôm cháu nội lên đùi ngồi, thấy hai mẹ con bọn họ lại bắt được một chén cá nhỏ tôm nhỏ hỏi: “Linh Lung, ngày nào cũng có thể bắt được cá tôm hả?”
“Đúng vậy, trong sông có rất nhiều cá nhỏ và tôm nhỏ, mùa xuân và mùa hè la nhiều nhất, mỗi ngày con chỉ đi lấy hai lần là gom đủ được một chén, nếu đi thường xuyên hơn, bỏ thêm vài cái lồng cá, mỗi ngày muốn bắt hai ba chén cũng không thành vấn đề.
Nhà họ Viên ở phương bắc, quê của bọn họ không có mấy thứ này, mấy ngày nay mẹ Viên cũng làm hai lần, là do Hứa Lộ ở nhà kế bên tặng cho bà ấy, bà ấy cảm thấy cá nhỏ cũng chẳng kém cạnh cá lớn chút nào.
Bà ấy cũng muốn đi bắt thử, chẳng qua bà ấy lại không biết làm lồng cá, lúc này thử hỏi: “Linh Lung, lồng cá phải đi mua hay là tự làm? Bác cũng cũng làm bỏ thử vài cái xuống sông, kiếm thêm ít đồ ăn, cũng giảm bớt chút áp lực cho An Bân.”
“Đều là do nhà mình tự làm.”
Cung Linh Lung ngẩng đầu cười nói: “Bác gái, cái chợ nhỏ trên trấn gần đây cũng có bán loại lưới đánh cá này, bác đi mua một ít về, lại chặt vài cây trúc làm thành nan tre, sau đó con làm giúp bác cho.”
“Ừ, vậy thì tốt quá.” Mẹ Viên gật đầu lia lịa: “Linh Lung, vậy phải phiền con rồi.”
“Không phiền gì cả, chỉ là chuyện nhỏ thôi.”
Hôm nay từ lúc Bạch Thủy Tiên về nhà đến giờ vẫn còn luôn bận rộn, còn chưa kịp hỏi chuyện của nhà họ Viên, thấy Cương Tử đã chủ động chạy đi chơi với bạn, lúc này mới chủ động hỏi: “Chị, hiện tại chị định xử lý chuyện nhà của phó doanh trưởng Viên như thế nào?”
Nói đến chuyện con trai, mẹ Viên thở dài nói: “Haizz, là hai vợ chồng chúng tôi già cả mắt mờ rồi, tìm cho An Bân một cô vợ như thế. Lúc bọn họ mới kết hôn, nó biểu hiện vẫn còn được lắm, sau đó mang thai Cương Tử rồi mới bắt đầu để lộ ra bản tính thật sự, chúng tôi nghĩ nó mang thai vất vả, An Bân lại rất hiếm khi ở nhà, có rất nhiều chuyện đều là mắt nhắm mắt mở.”
“Sau đó nó lại dẫn theo Cương Tử đi theo chồng tùy quân, An Bân gửi vài lá thư về trong nhà, nó viết thư cứ nói mọi chuyện đều tốt, chỉ nói chuyện tốt chứ không nói chuyện xấu, chúng tôi cũng cho rằng hai đứa tụi nó sống khá tốt.”
“Mãi đến lần này nó về nhà, chúng tôi mới biết được hai mẹ con nhà nó thật sự quá mặt dày không biết xấu hổ, hai mẹ con nhà nó ở chỗ này không chỉ làm mấy chuyện thất đức kia mà con gửi hết toàn bộ tiền lương, tiền trợ cấp sau khi kết hôn của An Bân về cho nhà họ Trần.”