Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thập Niên 70: Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư, Được Gã Đàn Ông Thô Kệch Sủng Đến Khóc

Chương 348




Lưu Lệ Hà nghiêng đầu nhìn về phía Lục Thanh Nghiên rời đi, trong lòng yên lặng cảm kích.

Ngoại trừ cảm kích, cô ấy thực sự không biết nên thế nào.

Có lẽ cũng là vì biết không quay lại, Lục Thanh Nghiên mới để lại số tiền này.....

"Đồng chí Lục, người chồng mà cô nói ở đâu thế, cách nơi này xa không?"

Trên xe, Cố Hòa Sinh dò hỏi Lục Thanh Nghiên.

Trong lòng Lục Thanh Nghiên thấp thỏm.

Sao cô biết có xa không, cô ngay cả vị trí của mình hiện giờ đều không biết nữa là.

"Có chút xa, anh ấy ở huyện Khai Bình."

Lục Thanh Nghiên trả lời Cố Hòa Sinh một cách mơ hồ.

"Huyện Khai Bình? Là huyện Khai Bình ở tỉnh C ư?"

Cố Hòa Sinh kinh ngạc hỏi Lục Thanh Nghiên, chuyện này có chút trùng hợp.

Nếu đổi lại là khoảng thời gian trước, ông ta còn không biết huyện Khai Bình là huyện thành nhỏ nào.

Trong khoảng thời gian này chiến đội của bọn họ vừa vặn tới một người, anh vừa vặn đến từ huyện Khai Bình.

Người này là phía trên sắp xếp ở chiến đội của ông ta, cần huấn luyện ở nơi này một thời gian.

Người nọ tiến bộ rất nhanh, chỉ trong thời gian ngắn đã hoàn thành huấn luyện dã ngoại một cách xuất sắc, ngay cả Cố Hòa Sinh đều không thể không tán thưởng.

Theo ông ta biết, sau này người nọ sẽ đến đội ngũ khác, chấp hành nhiệm vụ đặc biệt nguy hiểm, càng vào sinh ra tử hơn bọn họ.

Vì thế Cố Hòa Sinh dạy anh tất cả kinh nghiệm mình có, cũng rất coi trọng anh.

"Đúng vậy, đúng là huyện Khai Bình tỉnh C."

Lục Thanh Nghiên nhìn về phía Cố Hòa Sinh, không nghĩ tới ông ta còn biết một huyện thành nhỏ ở tỉnh C.

Nghe giọng điệu của Cố Hòa Sinh, hình như nơi này không ở tỉnh C. Chẳng lẽ cô xuyên qua một chuyến, vậy mà đi vào tỉnh thành khác?

Lục Thanh Nghiên hơi đau đầu, lúc trước thực sự nên hỏi Chu Cảnh Diên 60 năm sau, tình hình cụ thể của sợi dây chuyền này.

Cô biết vòng cổ này là môi giới xuyên qua, nhưng căn bản không nghĩ tới mình cũng có thể bị vòng cổ dẫn xuyên qua.

Nếu sớm biết như vậy đã hỏi nhiều, mà không phải mờ mịt lúng túng như bây giờ.

"Có chút trùng hợp, khoảng thời gian trước chiến đội của chúng tôi vừa vặn có một người huyện Khai Bình tới."

Cố Hòa Sinh tùy ý nhắc một câu, có chút cảm thán.

Lục Thanh Nghiên vừa nghe thấy thế, không biết vì sao lại có chút cảm giác khẩn trương.

Có thể có trùng hợp như vậy hay không?

Hay là mọi chuyện đều là cô nghĩ nhiều?

Lục Thanh Nghiên còn muốn hỏi gì đó, xe quân đội đã dừng ở khu cắm trại.

Chiến đội của Cố Hòa Sinh thường xuyên ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, cho nên bọn họ sẽ tìm nơi thích hợp cắm trại.

"Đội trưởng!"

Mấy người đàn ông mặc quần áo ngụy trang thở hổn hển chạy tới, mồ hôi đầy người.

Vừa định tố cáo thì thấy Lục Thanh Nghiên đứng thẳng phía sau Cố Hòa Sinh, lập tức câm miệng.

Sao doanh địa có một đồng chí nữ tới như vậy?

Còn là đồng chí nữ trông vô cùng xinh đẹp nữa!

Mấy quân nhân độc thân đứng thẳng tắp, đôi mắt lén nhìn về phía Lục Thanh Nghiên.

Trừng đồng đội của mình một cái, Cố Hòa Sinh chắn trước mặt Lục Thanh Nghiên.

"Mấy cậu làm sao thế? Không chú ý hình tượng chút nào!"

Cố Hòa Sinh quát lớn, biểu cảm nghiêm túc.

Quen với đội trưởng mặt lạnh, mấy đồng đội hoàn toàn không để trong lòng, dán sát vào nhau bắt đầu cợt nhả.

"Đội trưởng, anh không biết đâu, Chu Cảnh Diên chính là kẻ điên." cảnh tượng đối chiến vừa rồi, cảm thấy cả người đều đau.

"Lý Vệ Quốc, rõ ràng là anh không bằng người ta, còn không biết xấu hổ nói người ta là kẻ điên."

Tiêu Vệ Tinh cười hì hì tiến lên, vừa thấy tình trạng thê thảm của đồng đội mình, càng thêm vui vẻ.

"Phi, cái gì gọi là tôi không bằng người ta, cậu ta chính là kẻ điên."

Nhớ tới Chu Cảnh Diên, Lý Vệ Quốc lập tức cảm thấy nghẹn khuất.

Tốt xấu gì anh ta cũng đã gia nhập bộ đội mấy năm, lại bị một cậu nhóc tạm thời chuyển tới đây bắt nạt, nói ra đúng là quá mất mặt.

Tuy chiến đội của bọn họ không tính là tinh anh trong tinh anh, nhưng cũng không kém rất nhiều chiến đội.

Sao mình có thể thua trong tay một người trẻ tuổi mới tới như vậy?

Lý Vệ Quốc nói xong, những người khác đều phụ họa.

Đừng nhìn Chu Cảnh Diên mới gia nhập chiến đội, nhưng không kém gì đám bọn họ, trái lại còn lợi hại hơn nhiều.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, kỹ thuật bắn súng, huấn luyện dã chiến đều hoàn thành đặc biệt xuất sắc, thể nào đội trưởng luôn khen anh không dứt miệng.