Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thập Niên 70: Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư, Được Gã Đàn Ông Thô Kệch Sủng Đến Khóc

Chương 269




Trần Ni ngã trên đất, miệng không biết bị ai nhét vải rách.

Cô ta sợ hãi không ngừng lắc đầu, hi vọng mọi người tha cho cô ta.

"Xảy ra chuyện gì thế, sao cô nhóc Trần Ni này lại bị trói?"

"Bà không biết sao? Tối muộn rồi Trần Ni còn lừa mọi người, chạy tới nhà Thanh Nghiên người ta gây sự, đại đội trưởng không muốn chiều cô ta nữa."

"Con bé này nên giáo huấn từ sớm, chuyện tốt không thấy có cô ta, chuyện xấu thì đều có cô ta."

Mấy bác gái mấy thím tốp năm tốp ba tiến lên, miệng không ngừng nói về Trần Ni.

Không đợi đội trưởng Từ nói gì, không biết là người nào ném bùn trước, trực tiếp ném lên mặt Trần Ni.

Trần Ni tức tới mức giãy giữa đứng dậy, căm tức nhìn mọi người, muốn tìm xem là ai ném cô ta.

Không đợi cô ta xác định, vô số bùn đất ném về phía cô ta, ném đến toàn thân cô ta đều đau.

"Ừm ừm..."

Trần Ni muốn tránh đi, nhưng không thể tránh được.

Đầu bị ném, mặt bị ném, trên người bị ném, tóm lại là không có chỗ nào tốt.

Trần Ni vừa xấu hổ vừa tức giận, quần áo mới của cô ta, gương mặt đẹp nhất của cô ta, đám khốn nạn này, vì sao lại đối phó cô ta?

Đội trưởng Từ ở một bên thờ ơ lạnh nhạt, không có bất cứ ý định ngăn cản.

"Giống y chú út cô ta, tôi kiến nghị đuổi Trần Ni ra khỏi đại đội chúng ta"

"Dám bắt nạt Lục phu nhân, nên đánh."

Ném bùn hết vòng này tới vòng khác, không ngừng có người ném lên người Trần Ni.

Trong một góc, Bảo Nhi tiến tới trước mặt mấy đứa bé nói thầm, mấy đứa bé gật đầu.

Lần trước Trần Ni hại chết Bổn Bổn, bọn họ còn chưa có cơ hội tính sổ, hôm nay vừa vặn có cơ hội. Lục Thanh Nghiên nhìn thấy hành động của Bảo Nhị, lắc đầu bật cười.

Cô cầm một cục đá nhỏ trong tay, tầm mắt nhìn về phía cái miệng đáng ghét của Trần Ni.

"Để anh."

Chu Cảnh Diên nhận lấy cục đá trong tay Lục Thanh Nghiên, ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn qua.

"Anh biết em muốn làm gì à?"

"Ừm."

Đôi mắt của Chu Cảnh Diên lạnh lẽo, cục đá đặt trên ngón trỏ, ngón tay phát lực.

Giống như là mọc mắt phía trên, cục đá nhỏ lập tức lao về phía Trần Ni.

Ngay sau đó Trần Ni quỳ trên đất phát ra tiếng kêu rên, môi lập tức sưng đỏ, máu tươi từ khóe miệng chảy ra.

Lục Thanh Nghiên nhìn thấy thì cảm thấy sảng khoái, nắm chặt tay Chu Cảnh Diên:

"Anh thực sự là biết em muốn làm gì."

Cô chưa nói gì, vậy mà anh biết cô muốn đánh miệng thối của Trần Ni.

"Ừm."

Chu Cảnh Diên gật đầu, nắm chặt tay Lục Thanh Nghiên.

Thôn dân còn đang cầm bùn đất ném Trần Ni, miệng không ngừng mắng cô ta, không có ai để ý vấn đề Trần Ni bị thương hay không.

Từ Kiệt bịt mũi, tay cầm một gáo gỗ, trong gáo gỗ chứa đầy nước phân.

Phía sau Từ Kiệt còn có mấy đứa bé cũng cầm gáo gỗ, mỗi đứa bé đều bóp mũi đi tới.

"Đủ rồi, mọi người về nhà nghỉ ngơi đi."

Đội trưởng Từ ở một bên lên tiếng, phê bình trừng phạt cũng đủ rồi, hi vọng cô nhóc Trần Ni này có thể nhớ kỹ giáo huấn lần này.

Cả người Trần Ni vô lực, quỳ rạp trên mặt đất, hai tay nắm chặt.

Trên người cô ta khắp nơi đều là bùn, quần áo mới cô ta mặc hôm nay đã lộn xộn, Trần Ni vừa tức vừa giận.

Những người này, dựa vào cái gì đối xử với cô ta như vậy?

Cô ta không làm chuyện xấu gì, vì sao muốn phê bình giáo dục cô ta? Từ Kiệt và mấy đứa bé cầm đồ còn chưa kịp hất đi, thì nghe đội trưởng Từ bảo dừng tay.

Trong khoảng thời gian ngắn không biết nên làm gì bây giờ.

"Làm sao bây giờ?"

Một đứa bé tiến tới gần Từ Kiệt nhỏ giọng mở miệng.

"Hắt!"

Bảo Nhi đứng phía sau mấy người, lạnh nhạt nhìn Trần Ni.

Từ Kiệt gật đầu, bọn họ đều bị Trần Ni bắt nạt không ít lần, quan trọng nhất là cô ta còn hại chết Bổn Bổn.

"Vậy cùng nhau hất đi."

Từ Kiệt đếm một hai ba, mấy đứa bé cùng hất nước phân trong tay lên người Trần Ni.

Trần Ni cúi đầu mắng thầm mọi người, còn chưa kịp phản ứng, trên người bị hắt đầy nước phân.

"Nôn!"

Cuối cùng cô ta không nhịn nổi nữa, nôn mửa ra toàn nước chua: "Tao đánh chết chúng mày."

Đôi mắt của Trần Ni màu đỏ tươi, ngồi bật dậy lao tới chỗ đám Từ Kiệt.

Cô ta chưa từng chật vật như vậy, không chỉ bị người cả thôn bắt nạt, còn bị mất đứa bé hắt nước phân.

Sau này cô ta giỏi tới mấy, thì thế nào?

Cho dù thế nào cô ta cũng không quên được chuyện ngày hôm nay, người khác nhìn thấy cô ta sẽ luôn cười nhạo cô ta.

Trần Ni không thể nhịn được nữa!