Thập Niên 70: Cuộc Sống Nuôi Heo Của Giáo Sư Nông Học

Chương 8





"Cô út! Con cũng biết đây là số 3!"
Tô Diệu Vân kinh ngạc nhìn Khiêu Khiêu, cậu bé này thông minh thật!
"Giỏi lắm! Làm xong bài tập thì nghỉ ngơi một chút, chuẩn bị rửa tay ăn cơm.

" Thấy thời gian cũng gần được rồi, Tô Diệu Vân chạy về phòng bếp nấu cơm.

Hai đứa trẻ chắp tay, mắt đều sáng lấp lánh nhìn Tô Diệu Vân.

Khoái Khoái: Cô út giỏi quá! Con hiểu hết rồi!
Khiêu Khiêu: Ôi! Cô út nói hay hơn cô giáo! Con cũng biết làm bài lớp ba rồi!
Đến khi cơm nước nấu xong, những người nhà họ Tô làm việc đồng áng cả ngày cũng vừa khéo về đến nơi.


Cha Tô và mẹ Tô đi trước, anh cả Tô Đạt và anh ba Tô Viễn thì mỗi người khiêu một gánh củi theo sau, chị cả Tô Mã Yến thì chống cuốc đi chậm rãi ở phía sau.

Mã Yến thấy đèn trong phòng đông sáng trưng, trong lòng cực kỳ bất mãn, nghĩ đến lát nữa mình còn phải cùng mẹ chồng nấu cơm chăm sóc cả nhà ăn uống, càng oán trách hành vi thiên vị con gái út của cha mẹ chồng.

Nếu như bình thường không bận thì thôi, bây giờ mọi người đều ra ngoài từ sáng đến tối thì không thể giúp đỡ nhà mình nấu cơm ăn tạm hai miếng sao?
Càng khiến cô ấy tức giận hơn là, Khoái Khoái hỏi cô út vấn đề, cô út còn làm Khoái Khoái khóc! Đây là việc mà một người cô nên làm sao? Đằng này chồng cô ấy còn không để ý, nói cô ấy nghĩ nhiều.

Nghĩ đến lời người nhà mẹ đẻ nói với cô ấy, cô ấy là chị cả, sau này hai người già trong nhà chắc chắn phải dựa vào cô ấy và Tô Đạt.

Đã như vậy, trong nhà này cô Mã Yến phải có một chỗ để nói!

Cô ấy định lát nữa sẽ vào mắng cho cô út lười biếng này một trận! Hít một hơi thật sâu ở cửa, chuẩn bị khí thế hùng hổ đi vào!
Nhưng mà khi cô ấy bước vào cửa sân, ánh mắt lại chứa đầy vẻ bối rối và kinh ngạc.

Sự ấm ức và tức giận trong lòng cũng như quả bóng xì hơi.

Hai đứa con trai bình thường như con khỉ đột nhiên ở nhà giúp rửa bát bưng cơm, còn dính vào cô út như hai chú chó con.

Hơn nữa cơm nước trên bàn là ai nấu? Đứng ở cửa đã ngửi thấy mùi rồi, thơm mùi thịt! Không nhịn được nuốt nước miếng.

Cô ấy phát hiện ra mấy người vào sân trước cô ấy cũng ngây người ra đó, không hiểu tình hình trước mắt, cho đến khi Tô Diệu Vân bưng đ ĩa thức ăn cuối cùng từ phòng bếp ra.

"Cha mẹ, anh cả anh ba còn chị cả nữa, mọi người về rồi à, vừa khéo cơm nước con cũng mới nấu xong, mọi người rửa tay trước rồi ra ăn cơm.

"