Lý Hồng Hà kinh ngạc: “Vì sao chứ? Em đã có mẹ chồng trông con giúp rồi còn gì, không giống chị, không có cách nào nên chỉ có thể đưa con đi học mẫu giáo, em phí tiền vào việc này làm gì?”
“Lần này em về thăm hai con, em thấy luyến tiếc hai anh em chúng nó, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn nên đem theo hai anh em bên cạnh mới tốt”.
Lý Hồng Hà cũng là người làm mẹ nên không đưa ra ý kiến gì về việc này: “Nhưng chồng em phải đi làm, mà em cũng phải đi làm, ai sẽ là người đi đón con đây? Chị toàn phải nhờ mẹ chị đi đón con giúp chứ không thể nhờ vả mẹ chồng chị được chút nào, mẹ chồng em thật sự rất tốt, nhưng còn mẹ em thì chị thấy chắc là cũng chả nhờ được đâu”.
Nếu không thì sao lại nói ông trời rất công bằng chứ, mẹ chồng ở nông thôn của Cố Lệ tuy rằng không tồi, rất sẵn sàng trông con giúp Cố Lệ còn người mẹ ruột kia thì ngược lại. Còn cô thì là mẹ chồng không giúp được nhưng lại có thể nhờ mẹ ruột.
Cố Lệ nói: “Em không nhờ vả được mẹ em nên em định đón mẹ chồng em vào thành ở chung”.
Lý Hồng Hà càng kinh ngạc hơn: “Em còn muốn đón cả mẹ chồng tới trong thành ở à? Em không thấy lo lắng chuyện sẽ xảy ra mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu hay sao?”
“Không sao, mẹ chồng em rất tốt, vào thành không chỉ có thể giúp em đưa đón con mà còn có thể làm việc nhà”.
“Vậy thì em cần phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, có khi lại xảy ra mâu thuẫn thật”.
“Nếu như thật sự không ở chung được thì chỉ có thể bảo mẹ chồng em đi về thôi” Cố Lệ nói: “Đúng rồi, chị Hồng Hà, học phí của lớp mẫu giáo kia tính như thế nào?”
“Không bao ăn thì một tháng phải trả hai khối tiền”.
“Đắt như vậy sao?” Cố Lệ hỏi.
Lý Hồng Hà nói: “Đúng là rất đắt, nhưng cũng không có cách nào, chăm sóc trẻ con không phải chuyện dễ, em định cho cả hai đứa đi học à?”
“Em định cho đứa lớn đi học thôi, còn đứa bé hiện tại mới một tuổi, đưa vào dễ bị bắt nạt, cứ để ở nhà cho mẹ chồng em trông giúp” Cố Lệ nói.
Lý Hồng Hà gật đầu, Cố Lệ nhìn sắc mặt của cô ấy: “Sao nhìn sắc mặt của chị có vẻ trắng bệch, sáng nay chị không ăn cơm à?”
“Ăn một chút, nhưng mà nhà chị không còn quá nhiều lương thực nên cần phải ăn uống tiết kiệm”. Lý Hồng Hà thở dài.
“Chẳng lẽ chị cứ nhịn đói như vậy à? Còn phải đợi thêm hơn 10 ngày nữa mới tới ngày mua lương thực đấy”. Cố Lệ nói.
“Cũng không có cách nào, mua lương thực ở chợ đen cực kỳ đắt, chị làm gì có nhiều tiền như thế để mua chứ?” Lý Hồng Hà nói.
Cố Lệ nhìn đồng nghiệp của mình một chút, nhỏ giọng nói: “Nếu như chị cần lương thực thì đi theo em về nhà, em chia cho chị một chút?”
Lý Hồng Hà kinh ngạc nhìn cô: “Thật sự?”
“Em có thể lừa chị sao? Có muốn lấy trứng gà hay không, nếu muốn thì em cũng để lại cho chị một cân.” Cố Lệ nói.
Lý Hồng Hà biết lương thực và trứng gà khẳng định là ngày hôm qua Cố Lệ về quê mang lên, vội nói: “Lệ Lệ, thật sự rất cảm ơn em, vậy tí nữa tan làm chị đi về nhà cùng em nhé?”
Cố Lệ gật đầu, hai người đang trò chuyện thì liền nhìn thấy một người đàn ông anh tuấn lại rất có phong độ đi tới.
“A, là Kiến Quốc, sao em tới đây? Muốn mua cái gì hả?” Lý Hồng Hà nhìn thấy người tới liền cười tiếp đón.
“Chào chị dâu, em tới để mua chút kẹo”. Vương Kiến Quốc cười nói.
Vương Kiến Quốc!
Cố Lệ nhìn thấy người đàn ông văn nhã anh tuấn trước mặt thì trong óc lập tức hiện ra tin tức liên quan.
Vốn dĩ người này tên là Vương Kiến Long, sau đó lại sửa lại tên thành Vương Kiến Quốc, bày tỏ tình yêu đất nước của bản thân.
Mà vị này không phải ai khác mà chính là vị gian phu sẽ có một chân đối với cô theo nguyên tác đó!