Thập Niên 60 Nuôi Con Ở Đại Viện

Chương 2




Editor: Sweetie

Sự kinh ngạc trong mắt anh quá mức rõ ràng, Liễu Tố Tố cũng biết mình cùng nguyên chủ không thể khác nhau quá lớn, bằng không rất có thể sẽ bị vạch trần, cô liền nói: “Tôi lên huyện thành là muốn mua hai thước vải làm quần áo, tuy rằng đây là lần thứ hai kết hôn nhưng tôi cũng muốn chuẩn bị thật tốt.”

Liễu Tố Tố biết việc mình cho Hàn Liệt leo cây chạy tới huyện thành nhất định phải giải thích một chút, nhưng cô lại không thể nói thẳng là cô đi tìm chồng trước muốn bỏ trốn được, chỉ có thể thuận miệng tìm cái lấy cớ.

Cũng may ngoài người trong nhà nguyên chủ, căn bản không ai biết việc cô đi tìm Trang Bạch Vũ, ngay cả những thôn dân ban đầu nói xấu kia cũng chỉ dám suy đoán mà thôi.

Liễu Tố Tố ở bên ngoài làm việc nhiều năm như vậy, tính tuổi thật còn lớn hơn Hàn Liệt hai tuổi, lúc lấy cớ vô cùng bình tĩnh, Hàn Liệt cũng không nhìn ra cái gì không thích hợp liền gật gật đầu, nghĩ chính mình suy xét không chu toàn, chỉ nhớ rõ việc đưa lễ hỏi mà căn bản không nghĩ tới việc khác.

“Đồng chí Liễu, cô thật sự nghĩ kỹ rồi?” Hàn Liệt hỏi.

Liễu Tố Tố gật gật đầu: “Thật sự nghĩ kỹ rồi, hai chúng ta một người không có chồng một người không có vợ, còn đều mang theo con nữa, quả thật rất phù hợp, cho nên là chúng ta mau chóng đi đăng ký đi?”

Hàn Liệt thiếu chút nữa bị nghẹn, cái gì mà “không có”? Nói như kiểu có người chết vậy. Chỉ là anh không nghĩ tới, trong mắt Liễu Tố Tố, tên cặn bã như Trang Bạch Vũ chẳng khác gì người đã chết.

Tuy nhiên Hàn Liệt cũng thật sự không có thời gian để trì trệ, anh là phó đoàn trưởng, ngày nghỉ vốn dĩ đã ít, lần này thật vất vả mới xin được nửa tháng nghỉ trở về, tìm người kết hôn, giúp chính mình chăm sóc con cái.

Đối tượng kết hôn ban đầu của anh cũng không phải Liễu Tố Tố, mà là một cô gái khác, cô gái kia là do dì của Hàn Liệt giới thiệu, cùng một công xã với Liễu Tố Tố nhưng khác thôn.

Hàn Liệt yêu cầu không cao, chỉ cần là người thành thật, nguyện ý đối xử tốt với con anh là được, cho nên rất nhanh đã định ngày kết hôn, nhưng mới vừa tổ chức xong tiệc rượu, cô gái vốn đã đáp ứng đột nhiên đổi ý, đem lễ hỏi nhét thẳng vào tay Hàn Liệt, nói mình không gả nữa.

Dù là Hàn Liệt có tính tình tốt cũng không nhịn được đen mặt: “Cô có ý gì?”

“Tôi không muốn gả nữa, tôi không muốn làm mẹ kế!”

Hàn Liệt nén giận: “Nhưng không phải trước đó cô đã đồng ý rồi sao?”

Lần gặp mặt đầu tiên Hàn Liệt đã nói mình có hai đứa con 5 tuổi.

“Đó là lúc trước, nhưng tôi hiện tại nghĩ kĩ rồi, tôi là một hoàng hoa khuê nữ (thiếu nữ trẻ đẹp chưa lập gia đình), không thể gả cho người ta để làm mẹ kế được!” Mắt cô ta đảo loạn, vừa nhìn là biết đây là không phải lời thật lòng.

Hiện tại nghĩ kĩ rồi?

Trước khi làm tiệc rượu, trước khi gửi báo cáo kết hôn, trước khi đăng ký kết hôn sao cô không nghĩ kĩ đi?!

Hàn Liệt cũng không muốn cưỡng cầu, anh tìm người vốn dĩ chính là muốn người đó phải đối xử tốt với con anh, hiện tại đã như vậy, mặc dù miễn cưỡng thành đôi thì anh cũng không yên tâm đem con giao cho cô ta, liền đáp ứng hối hôn.

Hàn Liệt vốn tính toán cứ như vậy quay về quân đội, nhưng dì hai của anh không chịu, nói: “Một người đàn ông như cháu chăm sóc mình còn quá sức huống chi là chăm sóc hai đứa nhỏ, cháu quên lúc trước cháu phát sốt, ra ngoài làm nhiệm vụ thiếu chút nữa ngã từ trên núi xuống rồi sao? Bất luận thế nào trong nhà cũng phải có người phụ nữ lo liệu, cháu đừng vội, dì hai lại tìm cho cháu người khác!”

Hàn Liệt nghĩ nghĩ rồi đáp ứng, nhưng dặn dò lần này hỏi thăm trước có cô gái nào cũng ly hôn hay không, rốt cuộc anh không có nhiều thời gian, cũng không còn nhiều sức lực để hối hôn thêm lần nữa.

Cũng vì như vậy mới tìm được nguyên chủ cũng đồng dạng ly hôn.

Nhưng bởi vì nguyên chủ một lòng một dạ với tên chồng trước, kéo việc kết hôn chậm trễ hai ngày, kỳ nghỉ của Hàn Liệt tính cả thời gian đi trên đường cũng chỉ còn ba ngày, ngày kia liền phải quay trở lại bộ đội.

Đơn giản báo cáo kết hôn đã gửi đi rồi, dựa theo tốc độ thẩm tra chính trị, trong hai ngày này là có thể đi đăng ký.

Liễu Tố Tố không biết việc Hàn Liệt kết hôn cùng ngày liền “bị” ly hôn, còn tưởng rằng anh cùng vợ trước ở chung một thời gian đã xảy ra cái gì đó mới ly hôn, cho nên nói chuyện cũng không cố kỵ: “Đồng chí Hàn xong chưa, cho tôi câu trả lời chắc chắn đi nha?”

Hàn Liệt nhìn hai đứa nhỏ mình đang nắm tay, gật gật đầu: “Được, vậy cô đi về nghỉ ngơi trước đi, ngày mai chúng ta đi?”

Anh nghĩ Liễu Tố Tố đầu bị thương không thoải mái, vẫn là nghỉ ngơi trước một chút, kết quả Liễu Tố Tố đứng lên cánh tay còn run run lại coi như không có chuyện gì: “Không cần nghỉ ngơi, chúng ta bây giờ đi luôn!”

Hàn Liệt sửng sốt: “Bây giờ?”

“Đúng vậy, lúc này Cục Dân Chính còn không có tan làm.” Liễu Tố Tố còn có không ít việc phải làm, cũng không thể chậm trễ.

Hàn Liệt cũng không phải người dong dong dài dài, nghe vậy liền gật đầu: “Được, đi thôi.”

Nhưng chờ tới lúc đến Cục Dân Chính, Liễu Tố Tố liền thấy trước mắt choáng váng. Nguyên chủ chuẩn bị cùng Trang Bạch Vũ bỏ trốn, giấy chứng nhận đều ở trong tay, Hàn Liệt tất nhiên cũng ngoại lệ, nhưng khi hai người đưa giấy chứng nhận qua, nhân viên công tác một tra, lại nói: “Làm không được, thẩm tra chính trị của đồng chí Liễu vẫn chưa xong.”

Vẫn chưa xong?

Không thể nào, Hàn Liệt nhớ rõ lần trước, cô gái kia thẩm tra chính trị mất 3 ngày đã xong rồi, dù sao thì hôn nhân quân nhân cũng là một vấn đề lớn, đặc biệt là quân nhân hai mươi mấy tuổi mà vẫn chưa có vợ như anh càng được chiếu cố hơn, chỉ cần đệ trình báo cáo, thẩm tra chính trị đều rất nhanh.

Liễu Tố Tố nghi hoặc nhìn anh, Hàn Liệt liền nói: “Tội đi gọi điện thoại hỏi một chút?”

“Được.”

Phòng điện thoại ở ngay bên cạnh Cục Dân Chính bên cạnh, giao tiền sau đó gọi điện thoại tới chỗ sư trưởng, Hàn Liệt hỏi: “Chung sư trưởng, phía trước tôi đệ trình báo cáo kết hôn, thẩm tra chính trị của đồng chí Liễu Tố Tố còn chưa xong sao?”

Chung sư trưởng mấy ngày này luôn chờ Hàn Liệt gọi điện thoại cho mình, cũng là vì việc của Liễu Tố Tố, chỉ là ông vừa mới chuẩn bị há mồm đã bị Hồ chính ủy bên cạnh ngăn cản, lắc lắc đầu, làm khẩu hình: “Đừng nói.”

“Sư trưởng?”

“À, là thế này Tiểu Hàn.” Chung sư trưởng chỉ có thể lập tức sửa miệng: “ Bên Thẩm tra chính trị có nhiều việc quá, hơn nữa đồng chí Liễu quê quán ở phía nam, cơ quan đơn vị lâm thời có việc cho nên còn cần một đoạn thời gian nữa mới có thể xong.”

Hàn Liệt không nghĩ tới còn có thể gặp phải chuyện này, nhưng anh lúc trước nghe chiến hữu nói qua, đúng là có người sẽ gặp được loại tình huống này, liền không hoài nghi, “Tôi ở bên này……”

“Không có việc gì đâu, cậu cứ làm tiệc rượu đem người về trước, thẩm tra chính trị cũng không cần bao lâu, bên chúng ta cũng là có thể đăng ký.”

Hàn Liệt nhíu mày: “Không được, việc này không tốt cho đồng chí nữ đâu.”

“Cậu sợ cái gì, nhân phẩm của cậu không có gì để nói, tôi làm người bảo lãnh cho cậu, đến lúc đó mặc kệ ai nói lung tung, cứ bảo người đó đến trước mặt sư trưởng tôi mà hỏi!”

Chung sư trưởng cũng hy vọng Hàn Liệt một tay mình một tay đề cử có thể thành gia sớm một chút, “Được rồi, cậu đi hỏi trước nữ đồng chí kia, nếu cô ấy không đồng ý, về sau tôi lại cho cậu nghỉ phép.”

Ngắt điện thoại, Chung sư trưởng nhìn về phía Hồ chính ủy: “Sao không cho tôi trực tiếp nói cho Tiểu Hàn, tư liệu về đối tượng của cậu ấy có vấn đề?”

Hồ chính ủy: “Chúng ta chưa thể xác định rõ, hơn nữa cho dù nói ra thì việc cậu ấy lấy đồng chí Liễu làm vợ cũng chẳng thành vấn đề, chẳng lẽ ông vì cái này mà để cậu ấy không lấy được vợ?”

Lời này tuy mâu thuẫn, nhưng Chung sư trưởng biết rõ ràng nội tình, liền gật gật đầu: “Ông nói có lý.”

Hàn Liệt ở bên này cũng đem đề nghị của Chung sư trưởng nói cho Liễu Tố Tố, anh vốn tưởng rằng cô sẽ không đồng ý, nhưng không nghĩ tới Liễu Tố Tố lập tức gật đầu: “Được, vậy chúng ta liền trở về đi.”

Hàn Liệt hơi giật mình: “Cô đồng ý?”

“Tôi có gì mà không đồng ý, đó là bộ đội, ta chẳng lẽ còn sợ anh khi dễ tôi?” Hơn nữa cô ngay từ đầu cũng không nghĩ tới muốn cùng Hàn Liệt phát sinh chuyện gì, hai người không có tình cảm, chẳng qua là theo như nhu cầu thôi.

Hàn Liệt cười, anh không nghĩ tới đối tượng xem mắt ngẫu nhiên mà anh gặp lại có tính tình hào sảng như vậy.

“Được, tôi đưa cô về, thuận tiện cầu hôn, ngày mai làm tiệc rượu.”

Tuy rằng không đăng ký được nhưng những việc cần làm khi kết hôn một chút cũng không thể thiếu, đây là bảo đảm đối Liễu Tố Tố. Hơn nữa Hàn Liệt cũng hiểu rõ, hiện tại nông thôn rất nhiều nơi căn bản sẽ không đi đăng ký, chỉ cần làm tiệc rượu, gặp qua cha mẹ liền coi như đã gả ra bên ngoài.

“Được.” Liễu Tố Tố gật đầu, hai người lại nắm mấy đứa nhóc cùng nhau trở về nhà.

Chờ về tới nhà, Liễu Thục Vinh đã sắp ngất rồi, hôm nay là ngày cháu trai nhà anh cả Vu Đại Trụ kết hôn, người nhà họ Vu đều phải đi, Liễu Thục Vinh vốn tính toán đưa nguyên chủ đi cùng nhưng nguyên chủ từ chối, lừa Liễu Thục Vinh nói mình muốn ở nhà làm quần áo mới, chờ đến ngày làm tiệc rượu mặc.

Liễu Thục Vinh đáp ứng nhưng chờ cho bọn họ vừa rời khỏi nhà, nguyên chủ liền chạy mất, mấy người Vu gia sau khi trở về trong phòng bóng người cũng không có, chỉ còn lại một bức thư trên giường nói con gái muốn theo đuổi tình yêu, Liễu Thục Vinh hãy coi như bà không có đứa con gái này.

Nhìn một hàng chữ kia, Liễu Thục Vinh suýt chút nữa hôn mê, Vu Đại Trụ chạy nhanh cùng hai con trai đi tìm, lại không dám gây ra động tĩnh quá lớn, nếu để cho người khác biết, không chỉ có thanh danh nguyên chủ bị hủy hoại mà ngay cả chỗ Hàn Liệt cũng không dễ xử lý.

Đúng lúc này, Liễu Tố Tố trở lại.

Liễu Thục Vinh chạy xông lên, bà ngày thường ôn hòa cũng nhịn không được muốn đánh vài cái lên người đứa con gái bất hiếu này, nhưng còn chưa mở miệng bà đã phát hiện phía sau Liễu Tố Tố không chỉ có hai cháu ngoại đi theo mà còn có Hàn Liệt mặc một thân quân trang.

Liễu Thục Vinh choáng váng.

Đây... đây chẳng lẽ là chạy trốn được nửa đường, bị Hàn Liệt bắt lại đưa về?

Ý tưởng này vừa xuất hiện, Liễu Thục Vinh rốt cuộc chịu đựng không nổi, thoát lực ngã xuống đất.