Thập Niên 60 Nuôi Con Ở Đại Viện

Chương 16




Liễu Tố Tố định giúp nấu nướng nhưng Dư Hồng Anh bảo cô đi nghỉ ngơi, bà nấu ăn không ngon nên đều mua đồ từ nhà ăn về, chỉ cần hâm nóng là được nên không cần giúp, Liễu Tố Tố không lay chuyển được đành phải ra ngoài.

Vừa mới bước ra liền thấy đoàn trưởng Trương đứng ở ngoài sân, nhớ tới phương pháp dùng keo dán giày làm ống nước, vội vàng chạy ra, kết quả còn chưa đến nơi đã nghe được tên của mình vang lên, cho rằng Chung sư trưởng tìm cô có chuyện gì, còn cố ý lên tiếng.

Chung sư trưởng thiếu chút nữa bị hù chết!

Quả nhiên là sợ cái gì thì cái đó tới, ông càng không muốn bị hỏi kết quả thẩm tra chính trị của Liễu Tố Tố thì người ta càng hỏi, giờ không chỉ Hàn Liệt hỏi, ngay cả Trương đoàn trưởng cũng không biết tại sao lại đến góp vui.

Giờ thì càng hay hơn, ngay cả Liễu Tố Tố cũng đến đây luôn.

Chung sư trưởng kéo kéo khóe miệng, nghĩ thầm sao hôm nay xui quá vậy, “Tiểu Liễu đến rồi? Không phải cần tìm cô đâu, đột nhiên nghe lão Trương muốn làm thẩm tra chính trị cho cô nên hơi giật mình thôi.”

Đoàn trưởng Trương và Chung sư trưởng là chiến hữu, tuy sau đó một người văn một người võ nhưng vẫn rất thân thiết. Đoàn trưởng Trương xua xua tay∶ “Không phải muốn thẩm tra chính trị, là tôi định đưa Tiểu Liễu vào văn phòng chúng tôi làm việc.”

“Đúng vậy... Hả, ông nói gì?” Chung sư trưởng sửng sốt.

Vừa rồi ông chỉ lo giải thích chuyện thẩm tra chính trị, căn bản không nghe rõ, lúc này có chút không thể tin vào lỗ tai mình∶ “Ông muốn chiêu Tiểu Liễu qua đó? Nhưng văn phòng ông không phải không thiếu người sao?”

Câu hỏi hàm súc, ý tứ thực tế chính là Liễu Tố Tố có bản lĩnh gì mà có thể vào Bộ quân vụ.

Cũng không phải Chung sư trưởng chướng mắt Liễu Tố Tố mà là công việc ở Bộ quân vụ quá đặc thù, chỉ cần làm việc trong đó tương đương với việc trở thành người trong quân đội, cần phải hỏi thật rõ ràng.

Đoàn trưởng Trương không sợ bị ông hỏi, ông ấy còn đang lo không có chỗ để khoe khoang, Chung sư trưởng vừa hỏi là lập tức nói ra phương pháp tưới cây của Liễu Tố Tố.

“Này là do Tiểu Liễu nghĩ ra, hơn nữa cô ấy cũng đã bắt đầu thử nghiệm trên ruộng rồi, chỉ cần nhìn qua là biết có bao nhiêu hiệu quả. Ông nói xem có nên chiêu Tiểu Liễu vào không?”

Chung sư trưởng có chút không kịp phản ứng: "Ông nói thật không?"

”Thật hơn cả vàng!”

Đoàn trưởng Trương không phải người khoác lác, ông ấy đã dám đảm bảo như vậy cho thấy việc này là thật.

Còn hỏi cái gì mà nên chiêu mộ hay không, chỉ cần phương pháp tưới nước có thể tiết kiệm nước, nâng cao sản lượng như bọn họ đã nói, đừng nói là chiêu mộ Liễu Tố Tố vào làm, dù lập văn phòng mới để Liễu Tố Tố làm sếp cũng được!

'Dân dĩ thực vi thiên' mà.*

(*bách tính xem lương thực là thứ quan trọng nhất để sinh tồn. Biểu thị tính trọng yếu của lương thực đối với dân chúng)

Đặc biệt là ở bộ đội nhiều người như vậy, ăn uống chính là việc đau đầu nhất của Chung sư trưởng. Tuy chỗ bọn họ có thể làm ruộng, nhà ai cũng có ruộng cày, nhưng bởi vì sản lượng không đủ, mỗi năm đều phải ra ngoài mua không ít lương thực, chi ra không ít tiền, đó đều là tiền cả đấy!

Tiền từ đâu tới, không phải là do nhà nước cấp hay sao.



Đừng nói đoàn trưởng Trương mỗi năm báo cáo sản lượng thấy muối mặt, ngay cả Chung sư trưởng xin thêm ngân sách cũng đặc biệt ngại ngùng, mỗi năm quân khu họ đều đứng đầu mục này.

Quân nhân có ai không hy vọng vì quốc gia tiết kiệm ngân sách, nhưng bọn họ cũng đâu còn cách nào khác, không thể vì giữ mặt mũi mà khiến các chiến sĩ đói bụng đúng không?

Chung sư trưởng quả thực thống khổ vạn phần!

Nhưng nếu có thể gia tăng sản lượng, mấy vấn đề này không phải đều có thể giải quyết dễ dàng sao, không chỉ có thể ăn no, còn có thể tiết kiệm quân phí.

Trong nháy mắt, đôi mắt Chung sư trưởng nhìn về phía Liễu Tố Tố dáng rực lên.

Không hề khoa trương, thật sự là sáng rực lên, giống hệt đoàn trưởng Trương lần đầu tiên nghe được việc này.

Liễu Tố Tố có chút không được tự nhiên ho nhẹ hai tiếng, nghĩ thầm bây giờ đúng là không có gì quan trọng bằng lương thực thật.

Cô gật đầu: “Đúng như lời đoàn trưởng Trương nói, chỉ cần có thể đem phương pháp mở rộng ra toàn quân khu, sản lượng ít nhất có thể gấp hai bây giờ.”

Đây là dự đoán ở mức thấp nhất, lúc trước vì thiếu nước cộng thêm không đủ dinh dưỡng nên nhiều lắm có thể một quý một vụ, dù miễn cưỡng trồng quý thứ hai, gặp phải khô hạn thì cơ bản cây đều là vỏ rỗng.

Chung sư trưởng vỗ tay lớn một cái∶ “Thật quá tốt rồi! Tiểu Trương, ông cùng Tiểu Liễu hiện tại bắt đầu làm luôn đi, thừa dịp giữa tháng 5 thu hoạch xong, chúng ta tranh thủ trồng thêm vụ nữa!”

“Tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng vấn đề ống trúc còn chưa giải quyết được...”

Trương đoàn trưởng còn chưa dứt lời, giọng Liễu Tố Tố đột nhiên truyền tới∶ “Đoàn trưởng, tôi tới tìm ngài chính là muốn nói chuyện này, việc ống nước tôi nghĩ ra biện pháp rồi.”

“Cô nghĩ ra rồi? Biện pháp gì!” Đoàn trưởng Trương vội vàng hỏi.

Tay Liễu Tố Tố chỉ chỉ xuống dưới chân ông∶ “Ngài nhìn đôi giày này đi.”

Hai người đều không tự chủ được cúi đầu, nhìn chằm chằm đôi giày nửa ngày, không có gì mà, không phải vẫn là đôi giày giải phóng bình thường bọn họ hay đi sao?

“Chẳng lẽ dùng giày có thể làm thành ống nước?” Đoàn trưởng Trương thắc mắc.

“Không phải giày, là keo phía trước giày.”

"Keo?"

Liễu Tố Tố gật đầu∶ “Đúng vậy, keo này không chỉ cứng, còn rẻ nữa, không cần lo lắng về giá cả.”

Ngoài ruộng có phần của các gia đình quân nhân, muốn mở rộng lắp đặt toàn bộ quân khu, vậy quân đội chắc chắn sẽ thu phí, thế cho nên phải suy xét đến giá cả, nếu quá đắt họ sẽ tiếc tiền không làm. Nhưng một đôi giải phóng giày chẳng mất bao nhiêu tiền, nghĩ cũng biết keo này chắc chắn là rẻ!

“Đúng vậy!” Đoàn trưởng Trương bừng tỉnh, “Tiểu Liễu, cô đúng là thật sự rất thông minh, phương pháp này cũng có thể nghĩ ra!”

Chung sư trưởng cũng tấm tắc khen ngợi, ngay từ đầu ông còn tưởng rằng người quyết định chính là đoàn trưởng Trương, Liễu Tố Tố chỉ là người hỗ trợ mà thôi, hiện tại xem ra trái ngược hoàn toàn, Liễu Tố Tố rõ ràng mới là người đưa ra chủ ý.

“Thật không hổ là sinh viên đại học chuyên khoa mà!” Chung sư trưởng tự đáy lòng thở dài.

Đoàn trưởng Trương cả kinh: “Tiểu Liễu là sinh viên đại học chuyên khoa hả!”

“Sinh viên đại học chuyên khoa cái gì vậy? Tiểu Liễu là sinh viên đại học chuyên khoa, sao lão Chung ông không nói với tôi!” Dư Hồng Anh đang chuẩn gọi bọn họ vào ăn cơm, nghe thấy câu này kinh ngạc không thôi.

Liễu Tố Tố có chút bất đắc dĩ cười cười, thấy Hàn Liệt đi ra, hạ giọng nói∶ “Anh đúng ghê.”

Xem ra lúc trước Hàn Liệt không đem chuyện bằng cấp của cô nói ra là đúng, nếu truyền ra mọi người đều biết, ai cũng kinh ngạc hỏi thăm thì cô thực sự không thể yên tĩnh được mất.

Hàn Liệt hiểu ý cô, cười nói∶ “Yên tâm đi, mọi người chỉ nghị luận tôi thôi.”

Liễu Tố Tố vừa định hỏi anh có ý gì, giây tiếp theo liền biết rõ tiền căn hậu quả, Dư Hồng Anh cảm thán vỗ vỗ Hàn Liệt∶ “Tiểu Hàn này, cháu thật may mắn đó!”

Hàn Liệt nhướng mày nhìn Liễu Tố Tố, cô nhịn không được bật cười.

Trên bàn cơm, mấy người lại nói chuyện tưới cây, một bên nói chuyện một bên ăn cơm, thời gian khó tránh khỏi kéo dài, chờ ăn xong thấy mấy đứa nhỏ ngáp liên tục, Liễu Tố Tố cùng Hàn Liệt dắt theo bọn nó về trước, dù sao ngày mai đi làm rồi, có chuyện gì đến lúc đó bàn sau.

Bọn họ về trước nhưng đoàn trưởng Trương còn ở lại, cùng Chung sư trưởng uống rượu.



Chung sư trưởng cảm thán: “Lão Trương, tôi vui quá, nếu biện pháp của Tiểu Liễu thành công, lượng lương thực năm nay của chúng ta...”

Đoàn trưởng Trương nhấp ngụm rượu híp mắt∶ “Ai bảo không phải đâu?”

Ông cũng vui mừng, hơn nữa không chỉ hai người họ, nếu tin tức truyền ra ngoài, khẳng định ai cũng không nhịn được vui vẻ.

“Trước tôi còn cảm thấy Tiểu Hàn đột nhiên về quê cưới vợ không đáng tin cậy, hiện tại nghĩ lại, haizz, may là lúc ấy tôi không ngăn cản, nếu Tiểu Liễu không tới đây, nào có chuyện tốt như vầy.”

Chung sư trưởng càng nghĩ càng cảm thấy đúng, “Ông cũng may đó, vừa lúc tìm được Tiểu Liễu, bằng không cũng không có cơ hội hoàn thành việc này.”

“Đâu có dễ như ông nói, lúc ấy sĩ quan hậu cần còn muốn cùng tôi đoạt người đây này, may là Tiểu Liễu đồng ý đến chỗ tôi.”

Chung sư trưởng gật gật đầu: “Tiểu Liễu là đồng chí nữ còn trẻ, còn là sinh viên đại học chuyên khoa, nếu ra ngoài ruộng làm việc chắc sẽ rất vất vả, ông nhớ phải trả cô ấy lương cao một chút, đừng bạc đãi người ta đó.”

“Cái này còn cần ông nhắc hả?” Đoàn trưởng Trương trả lời.

Dư Hồng Anh cùng con trai dọn dẹp chén đũa, nghe bọn họ nói lời này liền liếc mắt một cái∶ “Tiểu Liễu còn chưa chính thức làm việc mà hai người đã bàn đến tiền lương rồi.”

“Đúng ha.” Hai người sửng sốt, đoàn trưởng Trương nói, “Lão Chung, việc này làm phiền ông rồi, ông nhanh chóng duyệt đơn nhậm chức của Tiểu Liễu giúp tôi đi!”

Chung sư trưởng: “...”

Ông tưởng tôi không muốn nhanh hả, nhưng mà giờ thẩm tra chính trị còn chưa xong kia kìa!

Chung sư trưởng đứng ngồi không yên, sáng sớm hôm sau liền đến văn phòng, thúc giục Triệu chính ủy gọi điện cho bên kia, nhất định phải hoàn thành xong kết quả thẩm tra chính trị của Liễu Tố Tố, càng nhanh càng tốt!

Triệu chính ủy thấy ông vô cùng lo lắng, không khỏi hỏi thăm∶ “Tiểu Hàn lại thúc giục ông hả?”

“Còn nghiêm trọng hơn cả Tiểu Hàn thúc giục!”

Hàn Liệt thúc giục ông, đơn giản là hy vọng nhanh chóng đi kết hôn mà thôi, việc này còn có thể từ từ, dù sao việc hai người không đăng ký, trừ ông thì không ai biết. Nhưng công việc của Liễu Tố Tố không thể kéo dài, việc này liên quan đến tương lai của cả quân khu đấy! Chung sư trưởng có thể không nóng nảy sao?

Ông trực tiếp gọi điện thoại qua, ép đối phương bất luận thế nào, trong vòng 3 ngày phải làm xong thẩm tra chính trị, bên kia dừng lại một chút mới nói∶ “Chung sư trưởng, thật sự không phải chúng tôi trì hoãn không làm, mà là điều tra phát hiện ra cha ruột đồng chí Liễu Tố Tố vẫn còn sống.”

Họ vừa trả lời, Chung sư trưởng cùng Triệu chính ủy đều sửng sốt.

“Việc này chắc chắn không?”

Thẩm tra chính trị của Liễu Tố Tố không làm xong là vì cái này, trên hồ sơ của cô điền cha đã hy sinh, trong nhiều năm qua đều được hưởng chính sách con liệt sĩ, vốn dĩ cũng không có gì, kết quả sau khi đối chiếu đã xảy ra vấn đề - thông tin không khớp.

Có khả năng cha ruột cô vẫn còn sống, nhưng trước đó bên họ vẫn chưa chắc chắn, lần này Chung sư trưởng gọi hỏi coi như đã nghe được đáp án chính xác.

“Có thể chắc chắn. Nhưng tin tức vẫn đang điều tra thêm.”

Liễu Tố Tố cũng không biết mấy người Chung sư trưởng vì cô mà gặp khó khăn, sau khi đưa mấy đứa nhỏ qua nhà Trần Nam, cô liền đến Bộ quân vụ, trực tiếp đến tìm đoàn trưởng Trương.

Đoàn trưởng Trương phụ trách toàn bộ công việc liên quan đến đồng áng của quân khu, trừ ông, văn phòng còn bốn người khác đều là cán sự, ông đi phía trước Liễu Tố Tố, giới thiệu cô với mọi người, cho nên chờ cô vừa bước đến lập tức thu được bốn đôi mắt sáng lấp lánh.

“Đồng chí Liễu, chị thật sự quá lợi hại rồi, biện pháp tốt như vậy cũng có thể nghĩ đến!” Tiểu Vương là người đầu tiên mở miệng.

“Đúng vậy, nếu thật sự có thể thành công, chúng ta sang năm báo cáo lương thực không cần phát sầu nữa.”

Liễu Tố Tố còn có chút lo lắng về mối quan hệ với đồng nghiệp, lúc này đã thấy yên tâm hơn, đoàn trưởng Trương thông báo∶ “Thẩm tra chính trị của cô vẫn chưa xong, xét duyệt công tác cũng chưa thông qua, cho nên hiện tại xem như làm việc tạm thời, chỉ là cô cứ yên tâm, đãi ngộ gì đó đều giống nhân viên chính thức, thẩm tra chính trị hoàn thành là công tác lập tức được phê duyệt thôi.”

Liễu Tố Tố cười gật gật đầu∶ “Tôi hiểu rồi!” Cô một chút cũng không lo lắng.

Mọi người trò chuyện một lúc, kế tiếp liền nói về vấn đề chính.

“Về loại keo mà cô nói, hiện tại chúng tôi không tìm thấy, tôi đã bảo mấy người tiền trinh chiều nay đến xưởng giày hỏi thăm xem bên họ có thể tự sản xuất hay không, còn về giá cả có thể thương lượng sau. Hai người Tiểu Liễu và Tiểu Vương phụ trách đo lường chiều dài, thống kê xem ống dẫn cần dài bao nhiêu.” Đoàn trưởng Trương có kinh nghiệm nhiều năm, nhanh chóng phân phó công việc.

Liễu Tố Tố gật đầu.

Bởi vì không xác định được có bao nhiêu gia đình quân nhân đồng ý lắp ống nước nên bọn họ định đo độ dài ruộng của quân đội trước, chờ ống dẫn tới thì lắp luôn để nhóm gia đình quân nhân nhìn thấy hiệu quả, rồi tự quyết định có bỏ tiền ra làm hay không.



Mất cả một ngày đo đạc, đến 5 giờ chiều chuẩn bị về đến nhà, từ xa Liễu Tố Tố đã thấy bóng dáng nho nhỏ trước cửa nhà Trần Nam, đến gần quả nhiên là Hàn Cẩm.

Thằng nhóc ngồi trên băng ghế, đầu đội mũ, ánh mắt nhìn chằm chằm ra xa, bộ dáng nghiêm làm Liễu Tố Tố trong lòng đau xót.

“Tiểu Cẩm.” Liễu Tố Tố đi đến, Hàn Cẩm nghe được âm thanh quen thuộc lập tức quay đầu, mắt sáng lên, cũng không để ý mình đang ngồi trên ghế tức tốc chạy nhanh về phía Liễu Tố Tố.

Nếu là Hàn Tiền hoặc là Hàn Trình, chắc chắn sẽ bổ nhào vào người cô ôm chặt, nhưng Hàn Cẩm không dám, nó chỉ mở to đôi mắt trong vắt, vui sướng nhìn Liễu Tố Tố, vươn tay nhỏ nắm lấy ngón tay cô, thẹn thùng hô∶ “Dì ơi.”

Tim Liễu Tố Tố sắp nhũn ra đến nơi, ôm thằng bé vào lòng, hôn một cái vang dội∶ “Thế nào, có nhớ dì không?”

Hàn Cẩm không hề nghĩ ngợi dùng sức gật đầu.

“Nương! Nương đã về rồi!” Hàn Trình đang ở trong sân chơi cũng phát hiện Liễu Tố Tố, vội vàng chạy ra, nhóc vừa ra, mấy đứa còn lại cũng đều đuổi theo, chỉ chốc lát sau trên người Liễu Tố Tố đã treo vài đứa bé.

“Chị dâu, sớm như vậy đã về rồi sao.” Trần Nam cũng ôm con trai đi ra.

“Không còn sớm nữa, giữa trưa nay cũng không về được, hôm nay vất vả cho em rồi, mấy đứa nó không ầm ĩ chứ?”

“Sao lại ầm ĩ được, đều rất ngoan ngoãn.” Trần Nam cười nói, “Tối nay chị cho mấy đứa ngủ đây em vẫn ứng phó được tốt.'”

“Thôi thôi thím ơi, tuy cháu rất thích anh Thiết Đản, nhưng mà cháu vẫn thích nương nhất, cả một ngày không gặp rồi, thím đừng tách bọn cháu khỏi nương mà~” Hàn Trình lập tức nói.

Trần Nam bị nhóc chọc cười không ngừng, Liễu Tố Tố bóp bóp mặt nó: “Con yên tâm, con ăn nhiều như vậy, dù thím Trần có đồng ý, nương cũng ngại để con ở lại.”

Liễu Tố Tố đang tính về nhà luôn, nghĩ nghĩ rồi nói∶ “Chị định đến Cung Tiêu Xã mua ít đồ, em cùng đi không?”

“Được, đi thôi.” Chưa đến giờ ăn cơm, Trần Nam ở nhà buồn cả một ngày cũng muốn ra ngoài một chút.

Hai người mang theo đám nhóc xuất phát. Liễu Tố Tố muốn đi mua thịt, ngôi sao của mấy đứa nhóc đã đầy, đặc biệt là Hàn Trình đòi ăn thịt suốt, hôm nay vừa lúc có thời gian mà trong nhà cũng đã mấy hôm chưa ăn mặn, nhân cơ hội này cô mua luôn.

Do quân khu người nhiều nên Cung Tiêu Xã rất lớn, tuy chỉ có một tầng nhưng bên trong cái gì cũng có, chỉ là thịt heo không có bán, từ sáng sớm đã bị mua hết, Liễu Tố Tố thấy trong thùng còn vài con cá lư nửa chết nửa sống thì định mua.

“Mấy con này không tươi đâu.” Trần Nam ngăn cản.

“Không có cách nào mà, bọn nhỏ thèm ăn thịt lắm rồi.” Liễu Tố Tố trả tiền, cá cũng là thịt, nêm nếm gia vị hẳn cũng không tồi.

Trần Nam nháy mắt với cô, Liễu Tố Tố nghi hoặc cùng đi qua, chỉ thấy cô ấy dựa lên kệ hàng, sau đó có một người bán hàng đến hàn huyên với Trần Nam vài câu, nói ngày mai lò sát sinh sẽ giết lợn, muốn mua thịt tươi ngon thì đến sớm một chút, nói không chừng con có thể mua được mỡ nữa.

Liễu Tố Tố hiểu ra, đây hẳn là chị dâu bên nhà chồng của Trần Nam. Xem ra làm việc ở Cung Tiêu Xã đúng là tốt thật, có tin tức gì là biết đầu tiên.

“Cảm ơn chị dâu.” Trần Nam nói cảm ơn xong, hai người mới ra về.