Dựa theo quy luật âm dương ngũ hành, thế gian này tồn tại năm loại khí. Khí ở đây bao gồm hơi, khói, những phân tử, điện tích, đại khái là thứ cốt lõi của sự sống.
Cũng như âm dương chi khí, dương khí có sự sống vậy âm khí cũng có sự sống. Ví dụ con người sống có dương thọ, linh hồn có âm thọ cũng là một dạng sự sống, chẳng qua chúng ta không thấy họ. Hay trong mỗi con người đều có dương khí và âm khí, thường hay không cân bằng. Người dương khí cường thịnh có tính nóng nảy, gấp rút, kẻ mang nhiều âm khí thì thầm lặng, đôi khi nhu nhược. Chúng ta phải nương theo thời gian, rèn luyện tính khí để trở thành con người toàn diện, gọi là cân bằng âm dương.
Thể xác là dương, tâm hồn là âm, lửa là dương, nước là âm, nhận lấy là dương, cho đi là âm, quy luật âm dương có rất nhiều trong cuộc sống.
Loại thứ ba là tà khí, những loại khí dơ bẩn, gây hại cho con người. Tử khí, uế khí, khổ khí, oán khí đều được xếp vào tà khí. Người mắc nhiều tà khí hay sinh bệnh, cây cỏ dính tà khí nên héo úa, khung cảnh chứa tà khí mà hoang tàn u ám.
Thứ tư là linh khí. Linh khí là nguồn sức mạnh tiềm thức trong con người, là linh khí trời đất, loại này khó mà dùng giác quan cảm ứng, chỉ có thể thuận theo nhân duyên đưa đẩy. Đạo thuật khai thác mạnh ở chỗ linh khí, thuật sĩ dùng linh khí làm phép, đưa qua vật dẫn như bùa, pháp khí, truyền sức mạnh bằng niệm lực, tín ngưỡng, sự dũng cảm.
Tiên khí, loại cuối cùng. Ở những nơi thờ cúng, đền điện thờ thần thánh, được nhiều người tới lui hương hoả, mang nhiều tín ngưỡng. Tự nhiên chúng ta sẽ thấy một sự trang nghiêm, cổ kính, bước vào cảm giác bản thân thật nhỏ bé, đó cũng là một chút tiên khí ảnh hưởng.
Làm thầy pháp phải hiểu rõ năm loại khí cơ bản này. Quay trở lại, Lý Giao không phải thầy nhưng biết pháp, nhận ra âm khí, khiến cho hắn xuất hiện bệnh nghề nghiệp phải hỏi cho ra lẽ.
Dừng lại lúc này, ông đi qua bà đi lại, hắn không nắm rõ nguồn âm khí vừa rồi chỗ nào. Thò tay vào ba lô kéo ra cái La Bàn Âm Dương. Đây là loại la bàn trong phong thủy, dựa theo phương thức toán học nhị phân là bát quái, mục đích là định hướng âm trạch.
La Bàn Âm Dương của Lý Giao màu đen, nắm vừa trong bàn tay. Có thể dựa theo tầm long điểm huyệt, xác định mộ vị tiền hưng hậu ấm. Một điểm đặc biệt là ngoài kim chỉ nam, La Bàn Âm Dương có thêm một cây "linh châm", có thể phát hiện âm khí bất thường.
Hắn không thạo phong thủy nhưng dùng La Bàn Âm Dương có thể tìm người đang bị thế sát. Lý Giao đè ngón cái lên ngón giữa, tự rạch thành một đường máu, nặn máu rơi xuống trung tâm la bàn. Cây linh châm uống máu biết xoay, kêu ong ong như tiếng côn trùng, xoay tích cực.
Hắn cầm la bàn trên tay, lấm lét liếc mọi người, lục tục ngo ngoe tìm thủ phạm. Hắn đi lòng vòng, rốt cuộc qua đường, linh châm trì hoãn tốc độ. Đến khi nó rung rung tại một khoảng vị trí, biết là đến gần, Lý Giao chậm nhịp bước chân.
"Kíttt!" Một đầu xe hơi suýt nữa đâm vào đầu gối hắn, tài xế bên trong thò đầu qua cửa sổ, trừng hắn nhìn hắn. Lý Giao đưa tay ra hiệu xin lỗi, vội chạy lên lề đường.
Thấy điệu bộ khờ dại của hắn, tài xế không muốn đôi co, bực tức chạy đi.
Lý Giao nhìn xuống La Bàn Âm Dương, linh châm đã xoay ngược về ngực hắn. Hắn nhanh chóng quay lại, thời điểm này linh châm chỉ còn cách rung rung nhẹ, hắn rà soát bàn tay, di chuyển theo hướng đó.
Đến khi linh châm bị nắm đứng lại, hắn đình chỉ bước chân, nhìn thấy phía sau lưng hai cô gái. Một người mặc váy ngắn, đúng là xã hội càng hiện đại thì quần áo con gái càng ngắn, suýt nữa hắn thấy mông cô ta. Cô ta có dáng thon thả, cột tóc đuôi ngựa.
Người kế bên dáng cao hơn một chút, Lý Giao thấy nàng cõng sau lưng một gã đàn ông, quần áo phai màu, dính vết bụi cùng máu bẩn thỉu. Tuy nhiên Lý Giao biết đó là một gã Cô Hồn đang bám trên lưng nàng.
Hắn cất đi La Bàn Âm Dương, rón rén đuổi theo. Loại này chết lang thang, hay chọc phá người qua đường, nặng hơn có thể nhập vào người đó.
Hắn lên trước hai cô gái, người cột tóc đuôi ngựa có gương mặt trái xoan, da trắng hồng xinh xắn. Người bị quỷ ám thì mặc cái áo thun đen hở cổ, cặp ngực rất hung chỉ vào mặt hắn. Nàng có dáng như đồng hồ cát, để ý lúc này mới thấy mái tóc ngắn nhuộm hơi vàng. Mắt đen láy, mũi cao môi đào đáng yêu, sắc mặt có chút mệt mỏi nhưng không thể che đậy vẻ mỹ lệ hàm xuân hiếm có. Nàng nhăn chân mày liễu cũng hấp dẫn, gò má hơi cao, hương thơm nữ nhân phà đến Lý Giao khiến cho hắn bất di bất dịch.
Cô gái đuôi ngựa ngực nhỏ nhìn hắn như mắc bệnh thần kinh, khó chịu nói. "Này, định xin số người đẹp hay sao?"
Lý Giao giật mình, khôi phục tinh thần, nhìn cô gái tóc ngắn ngực hung ho khan nói. "Có phải cô thấy phía sau lưng hơi nặng không?"
Cô gái đuôi ngựa ngực nhỏ ném ánh mắt chán ghét. "Điên nặng rồi!"