Thao Nát Những Bá Tổng Đó

Chương 67




“A!” Chấn động bỗng nhiên tăng lên khiến Cố Khuynh Châu không kiềm chế nổi buột miệng, lập tức hét ra tiếng, sau đó cảm giác xấu hổ lại khiến anh ta nhanh chóng cắn chặt răng, nhưng từng đợt khoái cảm vẫn không nhịn nổi: “A hư hư hư~hô ưm~dừng a hô~đừng a a không~”

Chắc là một tiếng vừa rồi của anh ta quả thật là hét quá lớn, người giường trên đột nhiên khó chịu lật người ngay sau đó hướng về phía dưới nói thầm một câu: “Muộn như vậy rồi mà làm gì đó, có còn để người ta ngủ hay không?”

Trong nháy mắt, cảm giác xấu hổ và căng thẳng vô hạn kèm theo từng đợt khoái cảm ở hậu huyệt trực tiếp khiến Cố Khuynh Châu tiết ra: “Hô~”

Ngay lúc đó Cố Khuynh Châu cũng sắp khóc rồi, đây là chuyện gì vậy? Khốn nạn khốn nạn khốn nạn! Anh ta rốt cuộc đã làm sai cái gì mà phải chịu những điều này.

“Hô ưm~” Sau đó trứng rung trong hậu huyệt vẫn đang chấn động, đại khái là nhìn thấy Cố Khuynh Châu đã khó xử đến khóc rồi, Chu Uý Kì cuối cùng cũng tốt bụng tắt đi, đến khi giường trên yên tĩnh lại lần nữa, Chu Uý Kì ôm Cố Khuynh Châu ghé đến bên tai anh ta, vươn đầu lưỡi từng chút liếm khoé mắt có chút ướt át, sau đó lại theo chóp mũi đi xuống, lập tức ngậm lấy môi lưỡi của anh ta.

“Hô~” Cố Khuynh Châu bị hôn một cái cũng hơi ngây ra, nhưng ngay sau đó lưỡi dài của Chu Uý Kì liền cạy mở răng của anh luồn vào, Cố Khuynh Châu không hề đề phòng bị anh cướp đi hô hấp.

Chu Uý Kì cường thế mút vào, đầu lưỡi ở trong khoang miệng anh ta đảo loạn, giống như cường đạo không bỏ qua bất kì ngóc ngách nào, xuyên qua lưỡi anh ta càn quét mỗi một cái răng, sau đó câu lấy lưỡi anh ta cùng nhau quấy, nụ hôn của Chu Uý Kì vừa ôn nhu vừa bá đạo, giống như muốn nuốt cả người Cố Khuynh Châu vào.

Nụ hôn này cũng là nụ hôn ôn nhu nhất, tinh tế nhất của Chu Uý Kì từ trước đến nay, cũng là nụ hôn kéo dài nhất. Cố Khuynh Châu không kìm lòng được liền trầm mê vào, cho dù anh ta đã thượng rất nhiều người, nhưng đây là lần đầu tiên anh ta cảm nhận được một nụ hôn có thể kéo dài như vậy, khiến người ta say sưa như vậy, anh ta giống như sắp chìm vào bên trong không ra được.

Loại cảm giác ngạt thở đó khiến anh ta tạm thời quên hết tất cả nhục nhã và tức giận, hận thù, đau khổ, toàn bộ đều tạm thời biến mất rồi, sau đó trong đầu anh ta toàn là nụ hôn kéo dài này, đều là hơi thở của Chu Uý Kì, đến khi Chu Uý Kì buông anh ta ra.

Trong bóng tối Chu Uý Kì nhìn Cố Khuynh Châu mềm nhũn ở trong lòng liếm liếm khoé miệng: “Cố tổng thật là mỹ vị, anh nói xem tôi làm sao có thể không thích đây?”

Cố Khuynh Châu sửng sốt nhìn Chu Uý Kì, đến khi ngón tay của Chu Uý Kì cắm vào trong tiểu huyệt anh ta lần nữa, nóng rực, ướt át, hơn nữa tiểu huyệt trống rỗng đến muốn bị thao.

“Hô~” Cố Khuynh Châu cắn răng lần nữa, lại cảm nhận được ngón tay thon dài của Chu Uý Kì ở trong hậu huyệt moi đào vài cái, sau đó anh ta liền nghe thấy Chu Uý Kì thấp giọng bên tai anh ta nói: “Dùng sức, đẩy bọn nó ra ngoài.”



Cố Khuynh Châu rất mau đã hiểu ra được ý của Chu Uý Kì, lập tức đỏ mặt tía tai, đây là cách nói quỷ quái gì vậy, đẩy ra ngoài. Nhưng thứ đó quả thật là đang ở trong cơ thể anh ta, ở nơi rất sâu.

“Ngoan~” Chu Uý Kì an ủi.

Cuối cùng Cố Khuynh Châu nhịn xuống xấu hổ, hậu huyệt hơi hơi dùng sức, vách thịt co rút dùng lực chen ra ngoài, loại cảm giác xấu hổ đó khiến trong đầu anh ta vang lên brừ brừ, sau đó càng khiến anh ta run rẩy hơn là trong hậu huyệt cảm giác rõ ràng trứng rung bị đẩy từng chút ra khỏi tràng đạo, đến khi miệng huyệt truyền đến một cảm giác căng trướng.

“Sắp ra rồi.” Chu Uý Kì nói.

“Hô~” Cố Khuynh Châu cắn răng bỗng nhiên dùng sức, cuối cùng, một viên trứng rung bị chen ra từ hậu huyệt, loại cảm giác thoải mái nói không nên lời đó khiến anh ta xấu hổ, Chu Uý Kì thì vươn tay đón lấy, tiếp theo là viên thứ hai, cách thức tương tự, đến khi hai ngón tay của Chu Uý Kì tiến vào trong hậu huyệt anh ta lấy ra ngoài.

Cố Khuynh Châu xấu hổ đến cuộn tròn ngón chân, anh ta đường đường là tổng tài Cố thị rốt cuộc đã làm ra những gì rồi, đây còn là anh ta sao?

Nhưng càng đáng sợ hơn là, sau khi hậu huyệt đẩy trứng rung ra lại truyền đến một cảm giác trống rỗng, loại cảm giác đó cường liệt đến nỗi khiến anh cầm lòng không đậu mà vặn vẹo cơ thể, mông bất giác cọ cọ lên côn thịt cứng rắn trên háng Chu Uý Kì, cho dù cách một lớp vải, kích thước doạ người kia cũng khiến cơ thể anh ta không nhịn được run rẩy.

“Muốn?” Giọng nói từ tính của Chu Uý Kì ở bên tai anh ta thấp giọng mê hoặc.

“Không~” Cố Khuynh Châu vội vàng lắc đầu, không được, ở đây nhiều người như vậy, Chu Uý Kì lớn như thế, sau khi anh thao vào sợ rằng anh ta lại không khống chế được giọng, không được, quá nhục nhã rồi.

Nhưng cơ thể lại không chịu khống chế, hậu huyệt càng ngày càng ngứa ngáy khó nhịn.

Chu Uý Kì cười khẽ một tiếng, ôm Cố Khuynh Châu cọ cọ trên háng mình, sau đó cưỡng chế kéo tay của anh ta ấn ở bên trên, lại thấp giọng nói: “Cảm nhận được không, nó muốn thao anh đó.”

“Không~” Cố Khuynh Châu vẫn lắc đầu, nhưng Chu Uý Kì làm sao có thể dừng lại.