Thao Nát Những Bá Tổng Đó

Chương 13




Lãnh Tịch không thể ngờ rằng người cậu đào ba tấc đất cũng không thể tìm thấy lại ở ngay dưới mí mắt cậu, thậm chí còn dám nghênh ngang xuất hiện trước mặt cậu lần nữa, cái gọi là to gan lớn mật chẳng qua cũng chỉ như vậy mà thôi.

“Chu Uý Kì, bây giờ mày buông tao ra vẫn còn kịp.” Lãnh Tịch cố gắng bình tĩnh lại, có ý định khuyên Chu Uý Kì kịp thời dừng tay, đáng tiếc cậu nên sớm nhận rõ sự thật, nếu như người đàn ông đằng sau sợ cậu, vào một tháng trước sẽ không làm vậy với cậu.

Quả nhiên Chu Uý Kì cười khẽ ra tiếng, hai tay anh ấn ở sau lưng Lãnh Tịch, tình sắc sát đến sau tai cậu cười khẽ nói: “Thân là tiểu thiếu gia hắc đạo, cậu sao có thể ngây thơ như vậy chứ.”

Chu Uý Kì nói xong một tay lập tức dừng ở trên cặp mông cong của Lãnh Tịch, còn ác ý xoa xoa, Lãnh Tịch hoảng hốt, buột miệng nói ra: “Không!”

“Chu Uý Kì mày không thể như vậy, mày…nếu như mày không muốn chết thì dừng tay, ở đây là trường học, đừng tưởng rằng mày còn có thể trốn thoát như lần trước.” Lãnh Tịch rõ ràng đang che giấu hoảng sợ, Chu Uý Kì vừa nhìn đã nhìn ra rồi.

Chu Uý Kì phì cười ra tiếng: “Trường học thì làm sao, cậu đây là đang lo lắng cho tôi à?”

“Phi! Quỷ mới lo lắng cho mày!” Lãnh Tịch tức muốn hộc máu, nhưng sau lưng cậu bị một sức lực lớn ấn lấy, hai chân cũng không thể động đậy, cậu hoàn toàn bị ấn chặt ở trên giường không dậy được.

Tay của Chu Uý Kì bóp nhẹ vài cái ở trên cặp mông co dãn của cậu, tiếp đó trượt theo chỗ xương cụt đi vào, vừa mềm vừa trơn lập tức khiến Chu Uý Kì cứng ba phần, Lãnh Tịch lại giãy giụa ác liệt hơn, cả cơ thể đều đang cố gắng vặn vẹo, đặc biệt là phần mông đang cố gắng tránh khỏi đụng chạm của Chu Uý Kì, nhưng cậu càng vặn vẹo trốn tránh thì tay của Chu Uý Kì lại càng không kiêng nể gì, hơn nữa lúc tay của Chu Uý Kì ở trên mông của cậu, từng đợt cảm giác xa lạ và mất kiểm soát khiến trong lòng cậu không ngừng hoảng sợ.

“Biết cậu nhớ tôi, nhưng không ngờ rằng cậu gấp như vậy” Chu Uý Kì vừa xoa vừa cười: “Thèm khát như vậy sao?”

“Chu Uý Kì mẹ nó mày nói bậy cái gì thế, hô~vươn ra a~lấy ra ngoài! Lấy ra ngoài khốn kiếp hư hư a…lấy ra ngoài!” Bởi vì cố gắng giãy giụa, mặt Lãnh Tịch đã đỏ bừng rồi, nhưng sức lực của Chu Uý Kì lại lớn đến doạ người, rõ ràng anh nhìn giống như không dùng bao nhiêu sức.



“Đừng kêu lung tung” Chu Uý Kì lại sát gần cậu: “Sẽ bị người khác nghe thấy đó.”

Chu Uý Kì vừa nói như vậy thì cả người Lãnh Tịch giống như bị người khác đổ một chậu nước lạnh vào đầu, khôi phục mấy phần lý trí, phải rồi ở đây là bệnh viện trường học, bên ngoài còn có người khác, bị người ta nghe thấy cậu còn mặt mũi sao?

Lãnh Tịch cắn chặt răng, nhưng đúng vào lúc này, Chu Uý Kì nhân lúc cậu không phòng bị đột nhiên cắm ngón tay vào, “A!” trong hậu huyệt đột nhiên bị dị vật mở ra khiến cậu sụp đổ, loại cảm giác khắc ở chỗ sâu trong đầu cậu lập tức kích thích đến Lãnh Tịch mất đi lý trí lần nữa.

“Chu Uý Kì bổn thiếu liều với mày!” Lãnh Tịch cũng không biết sức lực từ đâu ra, vừa thoát khỏi kiềm chế của Chu Uý Kì, đột nhiên dùng hết sức vung nắm đấm qua người đàn ông đằng sau, động tác vừa nhanh vừa hiểm, một đấm kia rơi xuống chắc chắn có thể đánh gãy mấy cái răng.

Sau đó cậu nhanh thì Chu Uý Kì nhanh hơn, Chu Uý Kì vừa ngẩng đầu đúng lúc tránh được nắm đấm của cậu, tiếp đó trước khi Lãnh Tịch phản ứng lại bắt lấy cổ tay của cậu, lúc này nửa người của Lãnh Tịch đã quay lại, một đấm thất bại một đấm khác theo ngay sau đó, Chu Uý Kì nhanh chóng bắt lấy lần nữa, lập tức đè lên phía trước, hai tay Lãnh Tịch đã bị anh khoá chặt ở hai bên đầu.

Lãnh Tịch cũng là vô cùng tức giận, hai tay bị ấn lại thì cậu dùng hai chân, đá vào chỗ hiểm của Chu Uý Kì, tốt nhất đá phế anh luôn.

Chu Uý Kì vội vàng tránh sang bên cạnh, nhưng giường nhỏ của bệnh viện vốn dĩ đã nhỏ, anh vừa rồi cũng là nửa ngồi ở trên giường, một cái lật người tránh thoát này cả người anh đã lăn xuống dưới giường, đúng lúc hai tay anh nắm chặt lấy cổ tay của Lãnh Tịch, do đó cùng lúc anh lật người xuống giường cả người Lãnh Tịch cũng bị anh kéo xuống.

Một tiếng ầm vang, lưng Chu Uý Kì đập ở trên mặt đất lạnh băng, nhưng đồng thời, cả người Lãnh Tịch cũng đập ở trên người anh, hoàn toàn đập vào trong lòng anh, nguy hiểm nhất là miệng Lãnh Tịch vừa hay đập vào cằm Chu Uý Kì, lúc đó anh đau đến hít một ngụm khí lạnh.

Nhưng Lãnh Tịch cũng không ngờ rằng tình hình lại như vậy, miệng bị va vào phát đau, đau đến nước mắt cậu cũng sắp chảy ra, hơn nữa vừa mở mắt đã nhìn thấy khuôn mặt phóng to của Chu Uý Kì, một giây sau, Lãnh Tịch đã nhanh chóng ra tay chuẩn bị khống chế hai tay của Chu Uý Kì, đương nhiên, nếu có thể đánh chết tên khốn kiếp này thì dễ chịu hơn nhiều rồi.

Nhưng lúc Chu Uý Kì xuất hiện ở thế giới này đã định sẵn là khắc tinh của cậu, trước khi Lãnh Tịch ra tay, Chu Uý Kì đã ôm cậu nhanh chóng lật người, sau đó nhanh chóng đè cậu ở dưới thân, không đợi cậu phản ứng, hai tay lại bị Chu Uý Kì ấn chặt lần nữa, hai chân cũng bị anh hoàn toàn áp chế lại không động đậy được.