Thao Nát Những Bá Tổng Đó

Chương 10




“A~” Chu Uý Kì vừa nói xong Lãnh Tịch lại cắn xuống một cái nữa, cái cắn lúc nãy vẫn còn dấu răng, vết máu cũng còn ở đó, nhưng Lãnh Tịch bây giờ cắn một bên khác, vừa hay chính là chỗ xương quai xanh của Chu Uý Kì.

“Cậu tuổi chó sao?” Chu Uý Kì khẽ cười véo cằm của cậu, hơi dùng sức lập tức khiến cậu mở miệng ra.

Lãnh Tịch nhìn chằm chằm Chu Uý Kì, rõ ràng rất đau, cậu cắn một cái chính là vừa cắn đã thấy máu, miệng cậu cũng toàn vị máu, nhưng người này lại mặt không đổi sắc, giống như không có chuyện gì, rốt cuộc là ma quỷ gì vậy?

“Ôi, tôi phải đi rồi.” Chu Uý Kì đột nhiên nói, trên mặt một bộ dạng tiếc nuối.

Chu Uý Kì nói xong đứng dậy, chặn ngang bế Lãnh Tịch lên xoay người, vậy mà có mấy phần dịu dàng đặt Lãnh Tịch ở trên giường, chỉ là ngay lúc bị anh bế ngang đứng dậy, bạch trọc anh vừa mới bắn ở trong cơ thể Lãnh Tịch lại không chịu khống chế chảy ra ngoài lần nữa, cảm giác đó trực tiếp kích thích đến trong đầu Lãnh Tịch nổ vang ầm ầm.

Chu Uý Kì rất nhân đạo cởi bỏ hai tay của Lãnh Tịch, ngay sau đó nắm đấm của Lãnh Tịch đã vung về phía anh, đáng tiếc Lãnh Tịch đánh giá thấp tình trạng cơ thể của mình bây giờ, không chỉ sức lực giảm bớt hơn nửa, một trận đau đớn khó nói ở mặt sau càng khiến cậu sụp đổ.

Do đó Chu Uý Kì nhẹ nhàng giơ tay bắt lấy cổ tay của Lãnh Tịch: “Tiểu thiếu gia đừng kích động”, Chu Uý Kì cười nhẹ nắm cổ tay của cậu hôn hôn: “Muốn đánh tôi sau này có thời gian.”

“Mày sẽ hối hận.” Mắt Lãnh Tịch đỏ như máu trừng Chu Uý Kì. Cậu chắc chắn phải để Chu Uý Kì hối hận vì tất cả mọi chuyện hôm nay, cũng sẽ để anh hối hận vì hôm nay không làm chết mình.

Chu Uý Kì nhướng mày không tỏ ý kiến, sau đó nói: “Sẽ không đâu.”

Chu Uý Kì đơn giản chỉnh lại quần áo trên người, cơ thể là cơ thể của anh, rất cao rất chắc, mặt cũng là mặt của anh, soái, còn có một sự chín chắn, vô cùng nam tính, nhưng bộ quần áo trên người lại là của nhân vật trong tiểu thuyết này, hơi nghèo túng, hơn nữa rất không hợp khẩu vị của anh, do đó bây giờ anh ra ngoài chuyện đầu tiên chính là tắm rửa thay quần áo.

Trước khi đi bốn người kia đã gần xong rồi, bốn người đàn ông đỏ mặt tía tai nhìn anh nhưng lại không biết làm sao, do đó dứt khoát cúi đầu co lại ở bên cạnh, Chu Uý Kì cũng mặc kệ bọn họ, chỉ cúi đầu nói với Lãnh Tịch: “Tiểu thiếu gia nhất định phải nhớ đến giết tôi đó.”



“Chu Uý Kì mày đợi đấy cho tao!” Lãnh Tịch bị kích thích không nhẹ.

“Tôi sẽ đợi.”

Cuối cùng Chu Uý Kì cứ nghênh ngang rời đi như vậy, để lại một ngôi nhà và sự xấu hổ. Chu Uý Kì ra ngoài không bao xa đã nghe thấy tiếng hét của Lãnh Tịch.

“Cút! Cút hết cho tôi! Cút đi!”

Đến khi bốn thuộc hạ té ngã lộn nhào bò ra khỏi phòng, mắt Lãnh Tịch đỏ rực cuối cùng không lên tiếng rơi nước mắt, cậu từ nhỏ đã dựa vào thân phận như vậy ở trên đỉnh cao, ai có thể ngờ rằng lại gặp phải chuyện như này.

“Chu-Uý-Kì!” Lãnh Tịch lau nước ở khoé mắt: “Không giết mày tao thề không làm người!”

Sau khi Chu Uý Kì rời đi cũng không về nơi này nữa, anh đương nhiên không thể trở về, nhưng nghe nói sau khi anh rời đi không bao lâu chỗ đó đã biến thành một mảnh tro tàn.

Cả căn nhà đều bị đốt hết rồi, đến cặn cũng không thừa lại.

“Chậc, nóng tính thật đấy.” Chu Uý Kì cảm thán cười nói.

Hệ thống Đinh Đinh nghe xong phát run, thật sự từ trước đến nay chưa từng gặp kí chủ như vậy, quá thô bạo, quá…tra rồi, nhưng mà, như vậy mới càng kích thích, quả thật rất hợp làm kí chủ.