Thanh Xuân Ngây Thơ Tươi Đẹp Cùng Em

Chương 80: Nói lời dối lòng, thật là tội lỗi (2)




[Mặc dù vấn đề đã kết thúc và muội cũng đã quên nó, muội vẫn muốn nói thực sự muội không phải là một người béo đâu.]

[Thật ra tôi chỉ nặng 40 kg thôi. Còn nữa, chiều cao của tôi là 1.65 chứ không phải 1.4.]

[Tôi là một người năng động, và dĩ nhiên là tôi có thể tự trèo lên giường. Tôi có thể phân biệt rõ ràng việc công và việc tư mọi lúc mọi nơi. Hơn nữa, tôi rất nhanh nhẹn, và tôi cực kỳ giỏi môn nhảy cao. Tôi đã đứng thứ nhất bộ môn nhảy cao nữ trong cuộc thi thể thao ở trường Trung học đấy!]



Lâm Giang đang uống dở cốc nước và nhìn thấy một loạt các tin nhắn được gửi đến từ tài khoản [Yến Loves Ice Cream], ngay lập tức chúng khiến ngụm nước anh vừa mới uống xong phụt thẳng ra ngoài.

Cô gái mũm mĩm này có cần phải đáng yêu đến thế không cơ chứ?

Để dùng cái thái độ nghiêm túc ấy làm rõ chuyện nhảm nhí này với tôi!

Chẳng phải nhờ có bức màn ẩn danh mà tất cả mọi người trên internet đều có thể bừa bãi hành động theo ý họ muốn sao?

Vậy thì tốt thôi. Cô ấy không béo, thế đã được chưa? Đúng là cái đồ béo phì cố chấp!

Nghĩ vậy, Lâm Giang gõ một dòng tin nhắn để trả lời: [Tôi tin muội!]

Để thể hiện sự chân thành của mình, thậm chí anh còn đổi dấu "." đơn điệu ở cuối câu thành ký tự "!" đầy cảm xúc.

Gửi tin nhắn đó xong thì Lâm Giang đặt điện thoại sang một bên.

Nhưng chỉ một giây sau, anh ta lại cầm nó lên và bắt đầu soạn một tin nhắn khác.

[Chỉ là tôi chợt nhớ ra còn một số chuyện mà tôi muốn làm rõ ràng với muội nữa. Tôi không phải lão xử nam đâu nhé, đây gọi là tự yêu bản thân.]

[Lý do tôi chưa có bạn gái là vì tôi không phải kiểu người thích lấy cảm xúc của người khác ra trêu đùa.]

[Và điều không cần phải bàn cãi là tôi không hề xấu, bất kể một người đàn ông nào hay kể cả vị thần nào đó cũng đều không thể nổi bật hơn sự hiện diện của tôi đâu. Còn nữa, không có chuyện nhìn thấy mặt tôi là bạn cùng phòng của tôi ăn mất cả ngon đâu nhé. Ngược lại, tôi rất đẹp trai. Số phụ nữ đang theo đuổi tôi có thể xếp thành hàng dài từ đây ra tới tận ngoài biển, số thư tỏ tình mà tôi nhận được còn nhiều hơn cả số bài tập toán học mà muội từng làm đấy!]

[Tôi thực sự không hề khoe khoang. Thậm chí tôi còn đẹp trai hơn hầu hết mấy ngôi sao nam đang nổi tiếng hiện nay, từ nhỏ tôi đã luôn là nam thần trường học rồi.]

[Chỉ là tôi khiêm tốn nên mới không tham gia vào mấy cuộc bình chọn sắc đẹp trong trường mà thôi. Nếu tôi mà không biết xấu hổ một chút thì đã dễ dàng quét sạch mấy ứng cử viên khác khỏi cuộc bình chọn đó từ lâu rồi!]

Thi Yến vừa mới cắm chiếc ống hút vào hộp yogurt và hút một ngụm thật lớn thì đột nhiên nhìn thấy những tin nhắn liên tiếp nhảy ra trên màn hình điện thoại của mình, suýt nữa thì cô phun hết những gì vừa uống vào miệng ra ngoài.

May là cô vẫn có thể kiềm chế được rồi nhanh chóng nuốt ngụm yogurt xấu số kia xuống bụng. Nếu không thì quá lãng phí hũ yogurt ngon thế này rồi.

Nhưng cũng không thể không thừa nhận, Mister Numbers thật đúng là kẻ thích khoe mẽ mà.

Anh ta cho rằng mình là đồ ngốc đấy à? Nếu anh ta thực sự đẹp trai đến thế và được nhiều cô gái theo đuổi như lời anh ta nói thì làm gì có chuyện sau ngần ấy năm mà anh ta vẫn còn độc thân đến tận bây giờ chứ?

Chắc chắn là bởi vì đang ở trên mạng nên anh ta mới dám tự tin nói mấy lời dối trá này thì có!

Thôi quên đi. Vì anh đã nói là anh ta tin mình nên lần này mình cũng sẽ rủ lòng từ bi mà không lật tẩy anh ta vậy.

Vì thế, Thi Yến gõ tin nhắn hồi âm trên màn hình điện thoại: [Muội tin huynh.]

Đang chuẩn bị nhấn gửi, cô đột nhiên nhớ ra Mister Numbers đã sử dụng một dấu chấm than để bày tỏ sự chân thành của anh ta, vì vậy cô cũng đổi dấu chấm nặng của mình thành dấu chấm than giống như anh ta đã làm.

Lần này, cô lại do dự một chút nữa rồi gõ thêm hai dấu chấm than nữa bên cạnh dấu đầu tiên kia sau đó gửi [Muội tin huynh!!!] cho anh ta.



Chỉ một giây sau khi Thi Yến gửi tin nhắn đó đi, [Expert of the Monkeys] và [Juice] quay về phòng ký túc xá và online trên nhóm chat [Sexy and Frisky].

[Yến Loves Ice Cream] và [111111] ngay lập tức cùng ngừng việc nhắn tin riêng cho nhau lại. Với sự ăn ý kỳ lạ tới khó tin, cả hai đều nghĩ "Nói lời dối lòng, thật là tội lỗi!" trước khi đặt sự tập trung của mình trở lại với game.



Buổi trưa ngày hôm sau, sau khi ăn xong bữa trưa thì Thi Yến bắt một chuyến xe buýt công cộng để đến bệnh viện thăm ông.



Lâm Giang có lớp vào lúc 2 giờ chiều nên anh ta dành cả buổi sáng để lười biếng trong phòng ký túc xá cho tới tận 1:55 giờ chiều. Sau đó, anh ta thu xếp sách vở rồi thong thả cùng Hạ Thương Chu và Lục Bôn Lai lên lớp.

Ba người đi được nửa đường thì điện thoại của Lâm Giang đột nhiên rung chuông. Là tài xế của anh gọi tới. "Thiếu gia, tôi quên nói với thiếu gia chuyện này. Thi tiểu thư có nhắc đến chuyện chiều nay cô ấy sẽ đến bệnh viện để thăm Lâm lão gia…"