Thanh Xuân Ngây Thơ Tươi Đẹp Cùng Em

Chương 196: Cha đẻ của giống lúa lai (2)




Editor: Wave Literature

"Tại sao muội lại thích Huyền Thoại?"

Một lát sau, Thi Yến mới hồi thần, nhận ra người lên tiếng không phải Juice hay Expert mà là Mister Numbers.

Mister Numbers hiếm khi nói chuyện qua ô chat bằng giọng nói nên đây là một trong những lần hiếm hoi Thi Yến có thể nghe được giọng nói của anh. Ngay từ giây phút đầu, cô đã bị mê hoặc và nhanh chóng cô hồi thần, trả lời, "Lần đầu tiên muội chú ý Huyền Thoại là vì huynh ấy khác với mọi người. Không giống các game thủ chuyên nghiệp khác, huynh ấy không bao giờ lộ mặt trong buổi phát sóng, huynh ấy không bao giờ tham gia các sự kiện thương mại và huynh ấy cũng không tích cực tương tác với các fan của mình cho lắm…"

"Tất nhiên, lúc này muội chỉ biết huynh ấy là game thủ chuyên nghiệp mà thôi. Thành thật mà nói thì muội thậm chí không chắc loại game nào lúc đó huynh ấy chơi là gì!

"Và muội cũng không chơi game nữa, nên muội càng ít biết về chúng hơn. Muội không biết huynh ấy chơi hay như thế nào. Muội chỉ ngắn ngủi bắt gặp huynh ấy trong khi ngẩng đầu ra khỏi bát súp khô mà thôi…"

Ngay lúc này, Thi Yến dừng lại một chút trước khi cô giải thích thêm, "…Trước đây lúc muội còn học trung học, muội thường đến quán súp khô với vài người bạn. Chủ tiệm quán súp khô thì đang xem một cuộc thi đấu."

"Lần thứ hai muội bắt gặp tên của Huyền Thoại cũng rất tình cờ. Muội đang cảm thấy nhàm chán khi ở trong nhà và bắt đầu lướt Weibo trên điện thoại thì nhìn thấy huynh ấy nằm trong danh sách được tìm kiếm nhiều nhất. Huynh ấy nhận một cuộc phỏng vấn, và không giống với các game thủ chuyên nghiệp khác, đó không phải bằng video mà bằng một cuộc phỏng vấn bút và giấy truyền thống.

"Chuyện đó xảy ra ba năm trước đây nhưng những điều mà huynh ấy nói trong cuộc phỏng vấn đó vẫn khiến muội nhớ mãi đến bây giờ."

"Nam thần của muội nói huynh ấy không phải là một người thua cuộc cứng đầu nhất hay một ngôi sao đang lên của ngành công nghiệp eSport mà chỉ đơn thuần là một người mê game mà thôi."

"Huynh ấy nói trong giới eSport này, mỗi một game thủ chuyên nghiệp đều đáng được tôn trọng. Bởi vì họ đã phải từ bỏ nhiều lối đi theo quy tắc của người thường để đi được con đường gian khổ mang tên eSport này. Nhiều người nghĩ làm game thủ chuyên nghiệp sẽ có hết thảy sân khấu, ánh đèn sân khấu, ánh hào quang, tiếng hoan hô, ca ngợi. Nhưng không phải thế. Cái giới eSport này ngập tràn nước mắt và đam mê, ước mơ và mồ hôi. Mỗi một game thủ chuyên nghiệp đều đem hết sức mình ra thi đấu trong mỗi trận đánh, nhưng cuối cùng, cây cầu đến chức vô địch chỉ đủ rộng dành cho một người hoặc một nhóm vượt qua mà thôi. Giới eSport đều toàn cao thủ. Khi mà bạn thành công thì mọi người sẽ kính trọng và ngưỡng mộ bạn. Nhưng khi bạn không có gì ngoài cái tên thì không một ai thừa nhận tài năng hay nỗ lực của bạn cả. Mọi người chỉ nhớ đến chức vô địch mà thôi. Không một ai để tâm người đầu tiên rời khỏi sân khấu như thế nào.

"Nam thần cũng nói huynh ấy không hy vọng mọi người thừa nhận ngành công nghiệp eSport mà huynh ấy chỉ hy vọng mọi người sẽ không thành kiến đối với nó, bởi vì bất cứ ai trong cái giới này đều đặt cược cả thanh xuân của họ ở đây."

"Thế nên, khúc cuối của đoạn phỏng vấn, nam thần luôn nói vài điều khiến muội thực sự cảm động…" Thi Yến dừng lại một lát rồi tiếp tục,"…Không có thanh xuân nào tiếc nuối trong eSport, hãy cứ dũng cảm tiến lên phía trước và giành lấy vinh quang về cho đất nước của bạn!

"Sau cuộc phỏng vấn đó thì muội bắt đầu theo dõi nam thần của muội. Muội có xem qua những cuộc thi đấu trước đó của huynh ấy và muội không biết nên nói điều này như thế nào …Muội cảm nhận được đam mê của huynh ấy. Huynh ấy thực sự vào giới eSport để cháy hết mình với đam mê của bản thân.

"Nếu không có nam thần của muội thì muội sẽ không nhận ra việc huynh ấy chơi game không phải vì muốn nổi tiếng hay vinh quang hào nhoáng mà là vì huynh ấy chân thành yêu thích game. Muội nghĩ nó thực sự là nét tính cách hiếm hoi trên thế giới này nên muội hoàn toàn bắt đầu thần tượng huynh ấy.

[Author"s Note: "Mọi người chỉ nhớ chức vô địch mà thôi. Không một ai để tâm người đầu tiên rời khỏi sân khấu như thế nào."—Câu trích dẫn này là của một game thủ nổi tiếng của Trung Quốc, Mạnh Lôi. Muội bắt đầu gia nhập giới eSport chưa lâu lắm. Đó là vào năm 2016, khi tôi đang viết Anh đẹp trai ở sát vách nhà bên, thì suy nghĩ viết về eSport đột nhiên xuất hiện trong tâm trí tôi. Năm đó, bạn tôi và tôi du lịch xa nhà để xem Giải đấu mùa thu KPL và khi tôi đến thì mọi chuyện liền xảy ra.]