Thanh Xuân Ngây Thơ Tươi Đẹp Cùng Em

Chương 176: Vị Boss cuối (2)




Editor: Wave Literature

"Lâm Tâm Ý, chị bị gì vậy hả? Tôi đã nói chị để lại riêng tên tóc dài cho tôi xử lý thậm chí trước khi chị đánh hắn nữa đấy!"

"Lâm Giang, mày đang nói cái quái gì vậy hả? Mày nói với tao khi nào chứ? Mày rõ ràng chỉ nói "Này" và "Này này!"

Trong khi Lâm Tâm Ý nói chuyện với Lâm Giang thì cô đã đấm hạ thêm hai người đàn ông khác nữa.

Nghe câu trả lời của cô, đột nhiên Lâm Giang không biết phải nói gì với bà chị của mình nữa.

Trái lại, trong khi đuổi theo người đàn ông cuối cùng còn trụ lại cũng là người ngẫu nhiên trốn thoát được khi hắn nhìn thấy bóng dáng của Lâm Tâm Ý và Lâm Tâm Ý nhìn Lâm Giang, hỏi, "Lâm Giang, tao muốn biết, ai là "Này", "Này này" là ai vậy hả?"

"Tao là "Này" và Yến Yến là "Này này" Hay Yến Yến là "Này" còn tao là "Này này" hả?"

Dù thế nào thì tao luôn biết tên tao không phải là "này" hay "này này" đâu nhé…"

Trong lúc nói thì cô cũng thành công hạ gục tên đàn ông cuối cùng ngã gục trên mặt đất.

Sau khi, cô vô tình ném xuống chiếc giày cao gót xuống sàn và đấm bất thình lình vào chúng. Thì cô buộc chặt chiếc váy và mái tóc mình lại, trở lại hình tượng đoan trang và quý phái của mình và ưu nhã bước về phía Lâm Giang và Thi Yến.

Trong khi cô bước về hướng này thì Lâm Tâm Ý phát hiện Tần Nhất Nhiên đang chuẩn bị tẩu thoát và cô dừng bước. Cô quay đầu nhìn về phía cô gái đó.

Lâm Tâm Ý không nói một lời mà chỉ chăm chú nhìn cũng đủ khiến Tần Nhất Nhiên hoảng sợ đến mức chết điếng tại chỗ.

Lâm Tâm Ý đánh giá Tần Nhất Nhiên từ đầu đến chân trước khi chỉ xuống sàn nhà và nói, "Tao không đánh con gái nên hãy tự ngã xuống đất và giả bộ chết đi."

Tần Nhất Nhiên cắn môi và đăm đăm nhìn Lâm Tâm Ý với khuôn mặt trắng bệch, không cam lòng di chuyển.

Lâm Tâm Ý dường như không thích mất thời gian với Tần Nhất Nhiên nên cô cúi người và cầm cây gậy mà người sau cùng định dùng nó để đánh Lâm Giang và vung gậy về phía cô ta.

Ngay lập tức, tiếng hét the thé thoát ra khỏi miệng Tần Nhất Nhiên và cô ta ngồi xổm xuống đất, nằm co ro lại, "Em sai rồi! Em sai rồi! Đừng đánh em! Đừng đánh em mà…"

Tần Nhất Nhiên lặp đi lặp lại những từ đó rất lâu nhưng khi cô ta không thấy bất kỳ một cơn đau nào thì giọng cô ta cũng chầm chậm ngừng lại. Lúc này cô ta mới nhận ra cô ta không bị đánh.

Sợ hãi đến mức run như cầy sấy rồi do dự cô ta ngẩng đầu lên và nhìn thấy cây gậy dừng lại ngay trên đầu mình.

Cảnh tượng đó khiến cô ta sợ hãi ngồi co rúm lại, thậm chí không dám thở mạnh.

"Tao vẫn luôn tự hỏi loại người ghê gớm như mày sẽ như thế nào nhưng hóa ra mày còn không bằng một đứa nhút nhát!" Trừng mắt nhìn xuống Tần Nhất Thiên, Lâm Tâm Ý khinh thường cười khẩy. "Mày nên biết, một người phụ nữ nên theo đuổi công khai và đàng hoàng tình yêu của cô ta. Một người phụ nữ giống như mày sẽ không bao giờ được yêu đâu!"

Sau khi nói xong phần mình, Lâm Tâm Ý liếc nhìn Lâm Giang và Thi Yến, nói, "Đi thôi!"



Sau khi rời khỏi căn nhà hoang, đột nhiên cánh cửa bên ghế khách trong xe của Lâm Tâm Ý mở toang ra.

Hạ Thương Chu điên cuồng bò ra khỏi xe và liều mạng ôm lấy ngực. Khuôn mặt anh trắng xanh và hét lên "Ông chủ" trước khi gục vào bức tường nôn thốc, nôn tháo.

Vậy, đó chính là chị gái của ông chủ! Không ngờ người chị mà ông chủ của bọn họ thường nhắc đến, lúc nào cũng phê bình, "Vị boss cuối, người có thể tự động tái sinh sức mạnh và giới hạn của bản thân mình-một sự tồn tại thực sự vô địch!"

Sau đó, Hạ Thương Chu nghĩ đến việc chị boss đẹp đến mức như thế nào- bất kỳ một người nổi tiếng bình thường nào cũng thua xa sắc đẹp của cô ấy đến mười tám con phố ấy chứ, thế tại sao ông chủ của bọn họ lại nói về cô ấy như là một ác mộng sống vậy? 

Chỉ ngày hôm nay anh ta đã nhận ra ông chủ của họ không hề phóng đại một chút nào…

Anh đang xem ti vi tại phòng kí túc xá thì đột nhiên nhận được vị trí từ ông chủ trên WeChat. Trước khi anh có thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra thì đột nhiên cánh cửa mở ra và một người phụ nữ xinh đẹp đến mức làm anh gần như xịt máu mũi tiến lại gần và yêu cầu biết vị trí của Lâm Giang -Người phụ nữ này là Lâm Tâm Ý.

Vì vậy, anh đã cho Lâm Tâm Ý biết vị trí của ông chủ và cô yêu cầu anh ta đi theo cô. Dĩ nhiên, người đưa ra yêu cầu đó là một quý cô xinh đẹp như thế thì chuyện nhỏ này có là gì đâu chứ?

Tuy nhiên từ ngay lúc anh bước lên xe của cô thì anh đã hối hận với quyết định của mình…Cái này sao có thể gọi là lái xe chứ? Rõ ràng là phó mặc cho số phận mà! Xuyên suốt chuyến đi, anh cảm thấy cơ quan nội tạng của mình như thể như đảo lộn trong người và Lâm Tâm Ý tăng tốc phóng xe đi.